KÝ ỨC KHÔNG QUÊN - Trang 171

những ngôi nhà dọc bờ biển. Hai nhà trong số đó đã bị đổ nát. Những quả
pháo bắn vào xóm này cách đây không lâu còn để lại những hố sâu trên
ruộng lúa đang trổ đòng, dấu bùn đất tung toé trên đám lúa xung quanh,
trên các bờ ruộng cỏ mọc kín.

Nửa giờ sau khi lính đổ bộ vào làng, một toán chiến tranh tâm lý gồm

hai người, một Mỹ một Việt bắt đầu mở băng phát loa kêu gọi dân chúng,
loan báo quân Mỹ đến là để giải thoát dân làng khỏi sự thống trị của Việt
Cộng, lệnh cho dân chúng tháo dỡ nhà cửa, chuyển toàn bộ vật liệu xây
dựng, của cải, gia súc, chất xuống xe lội nước đổ bộ (lúc này chưa tới) cho
xong trong vòng ba tiếng đồng hồ sau đó. Loa cũng loan báo là quân lính sẽ
giúp dân chuyển mọi thứ của họ xuống tàu. Viên sĩ quan chỉ huy không ra
lệnh cho lính phải làm việc đó, nhưng cho phép lính tự mình quyết định có
thể giúp hoặc không giúp việc mang đồ đạc của dân xuống tàu.

Không bao lâu sau khi loan báo chuyện di tản, hai chiếc tàu đổ bộ

được đưa tới, một chiếc dừng lại trong cái vịnh nhỏ ở phía trước giữa làng,
chiếc kia đậu gần bãi cát dài ở phía Bắc. Dân làng đã bắt đầu làm theo lệnh
đã loan báo vì họ đã biết tình hình là phải như thế. Trước đây lính Mỹ đã
vào nhiều làng xóm ở Quảng Ngãi và thường ít gặp những đàn ông có đủ
sức làm việc, nhưng ở Tuyết Diêm họ thấy có đến một phần ba các gia đình
có đàn ông ở nhà. Tất cả mọi người từ những người rất già cho đến trẻ con
năm, sáu tuổi bắt đầu mang từng túi, từng bao ra bãi biển. Dân làng thường
cất giữ thóc lúa trong những chum vại sành cao ngang thắt lưng, những thứ
này là khó di chuyển nhất. Những bé gái và bà già không có đàn ông đi
theo phải tìm cách nài nỉ số lính Mỹ giúp họ bằng cách nắm lấy ống tay áo,
cố lôi kéo số này về nhà mình để yêu cầu chuyển giúp đồ đạc của cải. Có
bốn, năm lính Mỹ đồng ý giúp đỡ, thế là lập tức có ba, bốn bé gái và mấy
bà già xúm quanh số lính này, nắm lấy ống tay áo, cố kéo họ về nhà mình,
mỗi nhóm kéo về mỗi hướng khác nhau, có người cố cười để dụ dỗ, có
người nét mặt tỏ vẻ buồn thảm van nài. Chỉ có số thanh niên và phụ nữ trẻ
là chẳng cười, chẳng cần xin ai giúp.

Phần lớn dân làng bắt tay vào việc mang vác gồng gánh đồ đạc nhà

mình xuống đồi với vẻ mặt lạnh lùng rắn rỏi. Phải làm cho kịp thời hạn ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.