KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 182

đốt cháy lên, phải vất vả lắm bà mới làm nó nguội đi được. Thế cũng
đủ cho mạ tôi hạnh phúc.

Hạnh phúc của mạ tôi giản đơn như cây cỏ, cứ ba năm hai lần vác

cái bụng vượt mặt đi lại vênh vang giữa chợ phiên và hả hê chửi ba
tôi như chửi chó mỗi lần vượt cạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.