LÁ CỜ THÊU 6 CHỮ VÀNG - Trang 21

Mọi người đều tưởng rằng vị đại vương chức trọng quyền cao nói đùa.

Không ngờ Vương đã cởi áo, đóng khố. Vương đã ngoài bốn mươi tuổi,
nhưng thân hình nở nang, bắp thịt rắn như sắt, người chắc như một hòn đá
tảng. Vương cười và ung dung bước vào xới vật. Hoài Văn đang hăng như
một con gà chọi. Hoài Văn nói:

– Chú cho phép thì cháu xin hầu vật.

Hai chú cháu quần nhau trên xới vật. Tay Quốc Toản bắt vào tay chú như

cành que đập vào phiến đá. Ba keo thông luôn, Hoài Văn bị quật ngã trắng
bụng. Nhưng anh chàng vẫn hăng máu xin vật nữa. Người chú ruột cười
khà khà:

– Chú khen cháu là kẻ có gan to, thua mà không nản chí. Nhưng cháu

còn phải tập nhiều, chưa đánh giặc được đâu. Cháu có biết rằng quân
Nguyên thằng nào cũng khoẻ như Trương Phi cả không?

– Hàn Tín ngày xưa trói gà không nổi sao đánh được Hạng Vũ có sức bạt

núi cử đỉnh?

– Hàn Tín là bậc đại tướng, ta không nên so sánh. Còn như đã gọi là ra

trận thì phải có sức khoẻ tuyệt luân như Anh Bố, Bành Việt mới được.
Cháu còn tập môn gì nữa nào? Cháu có biết quân Nguyên cưỡi ngựa không
cần cầm cương, ngồi trên ngựa như ta đi dưới đất, có tài bắn trăm phát trăm
trúng không?

– Cháu xin bắn thử chú xem.

Hoài Văn dẫn chú đến chỗ tập bắn, rồi đeo cung tên nhảy lên ngựa, chạy

ra xa, xa đến khi nhòm lại điểm hồng tâm chỉ bé bằng hạt gạo. Quốc Toản
nhìn thẳng hồng tâm, giương cung lắp tên, bắn luôn ba phát đều trúng cả.
Mọi người reo hò khen ngợi. Người tướng già cũng cười, nở nang mày mặt.
Chiêu Thành Vương gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.