LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 113

À. Christopher gật gù khi tìm đến bàn tay Gillian dưới tấm chăn.
Hắn đặt tay vợ trong lòng bàn tay trái của mình, sau đó vuốt
nhẹ chúng bằng tay phải. Các ngón tay cô giật giật vài lần,
nhưng ít ra chúng không còn run rẩy nữa.

Hắn kéo dài hành động tử tế ấy, không nói tiếng nào. Tất cả
những gì hắn biết là tay cô đã có dấu hiệu ấm lên và nhịp thở
dần ổn định, thư thái hơn. Thậm chí cô hơi vặn mình rồi chìm
vào giấc ngủ. Christopher cẩn thận kéo chăn phủ qua người cô
đến tận cằm.

“Ngủ ngon, Gillian”, hắn thì thầm khe khẽ, “Giờ cô đã an toàn”.

Hắn muốn lưu lại, chỉ để đảm bảo cô có được giấc ngủ bình yên,
nhưng mọi người trong lâu đài sẽ bàn tán. Sẽ không hay cho lắm
nếu ai đó tình cờ phát hiện hắn nấn ná bên giường vợ mình, như
thể chẳng còn chuyện gì thú vị hơn để làm hòng giết thời gian.

Hắn lặng lẽ bước ra hành lang, khép cửa từ từ, rồi dừng lại và
khịt mũi.

“Ngươi muốn gì, Colin?”, hắn hỏi.

“Thánh thần ơi, Chris, sao ngươi luôn biết là ta?”

“Tâm nhãn, đồ ngốc. Còn sao nữa?”

Hắn hướng về phòng ngủ của mình và đi xuống cầu thang. Có lẽ
Colin còn đang bận vận dụng chút đỉnh trí thông minh hiếm hoi
của bản thân nên bị rớt lại phía sau. Christopher không muốn
trình bày, đặc biệt là với gã anh vợ, mặc dù Colin đã xin lỗi vì
hành động của gã trong đêm động phòng. Christopher tha thứ
cho gã khá dễ dàng sau một cuộc ẩu đả, mũi Colin lãnh trọn
những cú thúc nơi khuỷu tay hắn nhiều lần. Trong suy nghĩ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.