LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 15

Vai Gillian rũ xuống.

“Và tao rõ ràng đã cấm mày đặt chân vào thao trường.

Có lẽ cần phải nhắc mày nhớ lại.” Mắt ông gióng thẳng vào cán
roi treo trên tường.

“Con không đến thao trường”, Gillian thì thào. “Con thề mà.”

“Mày giẫm chân vào máu rồi!”, ông gầm lên. “Chết tiệt, con gái à,
tao không chịu nổi sự láo xược của mày!”

Trước khi cô kịp lẩn tránh, ông đã tóm cán roi và quất vào mặt
cô.

Cơn đau rát như báo rằng da cô đã rách, nhưng có thể còn tệ hơn
nhiều. Cô lùi một bước, sẵn sàng quỳ gối và cuộn tròn người để
bảo vệ gương mặt khỏi nhiều nỗi đau hơn.

“Lãnh chúa”, người quản gia nhanh nhảu thốt lên khe khẽ, “Có
lẽ ngài nên chờ đã. Sau đó rồi tính”, ông ta thêm vào.

Tiếng ngọn roi rạn nứt khi quất vào bức tường ở đằng xa làm
Gillian giật bắn mình. Ít nhất nó đã văng khỏi chỗ cô. Cô ngước
lên và trông thấy mí mắt cha đang co giật dữ dội. Mồ hôi bắt đầu
nhỏ giọt trên gương mặt ông, tiếng thở gay gắt vang lên trong
căn phòng yên ắng. Ông chằm chằm nhìn lão quản gia một cách
giận dữ.

“Dẫn thằng con hoang kia vào. Ta sẽ trừng trị đứa con gái này
sau khi gã đi khỏi.”

Thời khắc sự chú ý của cha rời khỏi mình và chuyển về phía cửa,
Gillian lẩn vội vào một góc. Cô đặt bàn tay lên má, phát hiện chỉ
là vết rách nhỏ. Ôi, sẽ ra sao nếu tất cả những đứa con gái khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.