LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 17

“Lãnh chúa Warewick, tôi mang đến ngài lời chào từ Lãnh chúa
Blackmour. Ngài ấy tin mọi thứ đã sẵn sàng.” Gillian tái mặt.
Rồng xứ Blackmour sao? Hắn muốn gì ở cha cô chứ?

“Phải, tất cả đã sẵn sàng”, Bernard quát. “Nhưng hắn phải tự
đến. Ta sẽ không thương lượng với bất cứ tay thuộc hạ nào của
hắn.”

Gã đàn ông mỉm cười. Đó không phải một nụ cười dễ chịu.
“Lãnh chúa Warewick, tôi là Colin xứ Berkhamshire, và tôi
không phải thuộc hạ của ai cả.”

Gillian lấy lại nhịp thở. Hỡi các Đức Thánh nhân từ trên cao,
Colin Berkhamshire, danh tiếng tàn bạo và ác nghiệt của gã đã
vươn rộng từ biên giới Scotland đến tận vùng Đất Thánh.
William từng chu du cùng gã trên khắp lục địa và anh đã kể cho
cô nghe những câu chuyện đẫm máu về người đàn ông thiếu
kiên nhẫn này, gã thích giết bất cứ ai xúc phạm đến gã. Người ta
đồn rằng chỉ bằng một nhát kiếm, gã có thể hạ năm kỵ sĩ to lớn
hơn mình vì họ dám bình luận kiểu áo chùng gã đang vận. Nhìn
thấy ngài Colin bằng xương bằng thịt, Gillian không còn chút
nghi ngờ nào, câu chuyện kia chính là sự thật.

Cô liếc thật nhanh về phía cha, tự hỏi ông đã nhận ra sai lầm của
mình chưa. Biểu hiện của ông hoàn toàn bình thường, nhưng
mí mắt lại giật dữ dội.

“Hừm”, Warewick cằn nhằn. “Dù vậy, ta sẽ không để Blackmour
xúc phạm ta bằng việc không đích thân đến đây.”

Nụ cười của Colin trở nên lạnh lùng hơn và Gillian buộc bản
thân phải nép sát hơn vào tường, sẵn sàng né tránh nếu một
cuộc chiến xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.