LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 88

Không chờ cô đáp ứng, hắn cứa lưỡi dao qua cánh tay mình thật
nhanh, động tác dứt khoát.

Gillian rít lớn tới nỗi khiến hắn nao núng. Hắn dùng giấy lau
cánh tay, cầu cho quang cảnh đủ sức thuyết phục.

“Hét lần nữa”, hắn nói khi giật tấm ga trải giường ra. Chẳng may,
vợ của hắn không làm ồn nữa. Christopher cố xoay xở để tìm cô
mà không phải mò mẫm quá nhiều, mấy đầu ngón tay thay cho
đôi mắt. Toàn thân cô run rẩy. Thêm nhiều tiếng hét hơn có thể
sẽ thuyết phục được đám ồn ào ngoài cửa, nhưng Christopher
biết Gillian không còn khả năng. Và hắn chẳng thể ép cô. Hắn đã
phát bệnh vì những tiếng la hốt hoảng ấy.

Hắn bọc lại con dao trong thắt lưng và giật mạnh các tấm trải
giường, sải bước ra cửa, mở then cài và đẩy cánh cửa về phía
hành lang.

“Bằng chứng đây”, hắn lạnh lùng thốt. “Giờ thì, hãy để ta yên.”

“Thánh thần ơi, Chris”, Colin nói bằng giọng trầm lắng bất
thường, “ngươi không cần làm tổn thương cô gái đó”.

Christopher đóng sầm cửa, cài then và lầm bầm rủa sả. Nguyền
rủa thế nào cho đủ với việc kết hôn lần nữa dù trái ý hắn. Thế
nào cho đủ với cảm giác thương tiếc chẳng mong muốn dành
cho người phụ nữ mà hắn hoàn toàn có ý định lạnh nhạt trong
suốt quãng đời còn lại của mình. Và càng không đủ cho đống
máu me mà hắn phải tự cắt tay mình, đau nhức như hàng tá sợi
đai xuyên qua lưng. Giờ lại phải nghe Colin cáo buộc hắn độc ác
và tội lỗi vì điều đó, mặc dù hắn không hề chạm đến một sợi tóc
trên đầu Gillian!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.