LÃ MAI NƯƠNG - Trang 138

- Ờ, được rồi, tôi sẽ lên.
Tử Long hỏi bâng quơ :
- Kê Sơn quán này khai trương lâu chưa?
Tiểu nhị thưa :
- Dạ, lâu lắm rồi. Chủ nhân chúng tôi buôn bán ở đây từ đời nọ đến đời

kia, bổn quán không những đông khách nhất, mà vấn đề an ninh khách trọ
cũng hầu như được đảm bảo, chưa bao giờ xảy ra chuyện gì đáng tiếc cả…

Tiểu nhị đang phô trương, thao thao bất tuyệt thì từ trên lầu có tiếng kêu

ầm ĩ :

- Trời ơi, khách trọ bị hành thích rồi! Ghê quá!… Ghê quá!…
Chủ quán, các tiểu nhị và mấy người trong quán vội chạy ồ lên thang lầu.

Cam, Lã cũng hỏi theo lên.

Chủ quán hỏi lớn :
- Việc chi vậy hả Tiểu Thất? Giết người ở đâu?
Mặt tái mét như gà bị cắt tiết, nói không ra hơi, Tiểu Thất chỉ tay vào căn

phòng đầu nhà :

- Phùng phu nhân đã bị ám sát trên giường kia, còn Phùng tiên sinh nằm

dưới sàn chưa biết sống chết thế nào.

Mọi người liền vào trong phòng, một cảnh hỗn độn rùng rợn phô ra trước

mắt.

Thiếu phụ xiêm y tả tơi bị thân thây làm hai đoạn, máu thấm đầy giường

tràn cả xuống sân gạch bông và đã đông đặc. Bọc hành trang bị lục lọi tung
tóe. Phùng tiên sinh thì bị trói, mặt tái ngắt, mắt lờ đờ, bạc nhược.

Mai Nương, Tử Long vội cắt dây trói, lôi giẻ trong miệng họ Phùng ra

rồi vực lên kỷ. Chủ quán hối người lấy chai dầu nóng lên thoa bóp một hồi,
họ Phùng mới hồi sức yếu kể lại việc xảy ra đêm qua cho mọi người nghe.

Phùng tiên sinh kể luôn việc gặp tên lão tặc chiều qua trên khúc đường

cách Khương gia thôn mấy dặm và cả quyết chính là tên tặc đạo đó là thủ
phạm vụ này. Kể xong, họ Phùng loạng choạng đến ôm lấy thây vợ khóc
lóc thật thảm thương khiến ai nấy đều mủi lòng rơi lệ, căm hờn muốn bắt
ngay được tên sát nhân phanh thây moi ruột ra tế người bạc số mới thỏa dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.