LÃ MAI NƯƠNG - Trang 140

Tử Long lấy hai đĩnh bạc đưa cho họ Phùng :
- Chúng tôi có chút bạc giúp tiên sinh lo việc tống táng cho lệnh phu

nhân, xin vui lòng nhận và tả hình dáng tên lão tặc cho nghe. Bình sinh tiên
sinh có thù oán gì với ai không?

Phùng tiên sinh lãnh bạc quỳ xuống tạ ơn.
Tử Long ngăn lại :
- Tiên sinh đừng câu nệ mất thì giờ quý báu. Xin kể cho rõ ràng may ra

chúng tôi giúp được phần nào chăng?

Lúc đó mới đã tỉnh táo hơn, họ Phùng nhận thấy hai vị ân nhân dáng

điệu uy nghi lẫm liệt, trang phục gọn gàng, lại thấy hai thanh trường kiếm
dựng sát bên tường, thì nghĩ thầm có lẽ mình gặp được hai tay kiếm khách
giang hồ, biết đâu mối thù sát thê có cơ nhờ người báo phục chớ cái thứ
mình hèn yếu, trói gà không nổi thì làm được trò trống gì.

- Thưa nhị vị ân nhân, tôi họ Phùng, tên Nguyên Thành, tiện nội họ Bảo

cùng sanh quán ở Kim Ngưu trấn, tỉnh Sơn Tây. Trước kia, tôi có theo đòi
việc nghiên bút mong đạt khoa cửa kiếm chút công danh. Nhưng vô duyên,
lận đận đèn sách khoa nào cũng trượt nên nhờ có chút ít gia sản, chuyển
hướng sang việc thương mại theo người ta sang phủ Tây An lập nghiệp.
Nay về thăm quê, định bụng rước bà nhạc mẫu sang Tây An cùng ở, chẳng
ngờ đi tới đây thì vô phước gặp thảm họa như nhị vị đã biết. Còn về phần
thù hiềm thì thiệt tình vợ chồng tuyệt nhiên không bao giờ gây oán chuồn
thù với ai cả. Thương thay tiện nội…

Nói tới đây, Phùng Nguyên Thành lại thương cảm nghẹn ngào kéo vạt áo

lau nước mắt.

Mai Nương nói :
- Bây giờ Phùng tiên sinh hãy tả hình dáng tên ác tặc đó thế nào?
Họ Phùng im lặng như tập trung trí nhớ, lát sau mới đáp :
- Y cao lớn khỏe mạnh, trạc ngũ tuấn, nước da đen tái sần sùi, mắt xếch

là lồi, sử dụng đoản đao. Tiếng nói rè rè như kiểng bể. Thưa phu nhân như
vậy đã rõ chưa?

Mai Nương nghe Phùng sanh gọi mình bằng phu nhơ, nên thẹn đỏ mặt,

mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.