LÃ MAI NƯƠNG - Trang 457

chất thành đống, đánh lửa thổi cơm, pha trà.

Mai Nương xắt thịt muối ra xào.
Tử Long đánh hơi :
- Chà! Thơm quá, đói bụng thiệt!
Chàng mở vung nồi cơm xem có nhiều không. Bốc Đề Nhĩ mỉm cười,

bập bẹ nói mấy câu tiếng Hán khó hiểu :

- Đầy nồi mà thiếu gia lo gì?
Chàng vỗ vai họ Bốc cười lớn :
- Tối muốn có đại ca cùng đi với tôi mãi mãi.
Bốc Đề Nhĩ không hiểu, nhìn Mai Nương vui vẻ thông ngôn sang tiếng

Mãn, Bốc Đề Nhĩ cười khanh khách, gật đầu lia lịa, líu lo mấy cầu mà Tử
Lòng cũng đành ngẩn người không hiểu nốt :

- Y nói gì vậy, hả sư muội?
Mai Nương đỏ mặt, im lìm, Tử Long thắc mắc hỏi gặng.
Bất đắc dĩ, nàng nói nhỏ :
- Y nói bậy quá! Khó dịch lại lắm. Sư huynh đừng gặng nữa.
Tử Long không chịu, nghiêm nghị :
- Nói bậy đâu có được! Ngu huynh mới khen y xong.
Sắc diện đỏ nhừ, Mai Nương đẹp lộng lẫy giữa khung cảnh hoang vu.
Nàng ngập ngừng hồi lâu :
- Y tưởng rằng chúng ta… đính hôn nhau mới nên… nên nói rằng muốn

theo ta cho đến lúc… lúc con cái đầy đàn… Đấy là lối chúc tụng rất chân
thành của người Mãn tộc, sư huynh đừng để ý.

Nói đoạn, nàng cúi xuống thổi lửa, tránh cặp mắt long lanh điện tử của

bạn đồng môn.

Cam Tử Long cười vang :
- Tường gì chớ nói vậy mà muội cho là… bậy ư? Ngập ngừng mãi khiến

ngu huynh lên ruột muốn chết đó!

Chàng âu yếm nhìn mái tóc mây huyền đang thổi lửa, tuy ngọn lửa đã

bốc bừng bừng.

Ăn cơm xong, Cam Tử Long ra dắt ngựa về cột bên hốc đá. Mai Nương

lo trải chỗ nằm, Bốc Đề Nhĩ dẹp đồ ăn thức đựng, Mọi việc xong xuôi, vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.