LÃ MAI NƯƠNG - Trang 47

Đại sư bẻ một cành cây lớn bằng vế đùi, chặt cả hết cành lá nhỏ, buộc

dây thừng vào một đầu. Lã Mai Nương, Cam Tử Long đeo kiếm đứng chờ.

Đại sư dặn bảo :
- Khi ta hô phóng thì đợt đầu dùng mũi kiếm nghe.
Dứt lời Đại sư cầm đầu dây thừng phi hành chạy vòng quanh sân chùa.
Cành cây bị kéo nhanh nhấc bổng lên trên mặt đất như chiếc diều bay…
- Phóng!
Lẹ như chớp, Mai Nương, Tử Long rút trường kiếm nhằm cành cây

phóng mạnh.

Hai thanh bảo kiếm vụt ra như tia chớp cắm phập vào cành cây lúc đó

lướt qua chỗ Cam, Lã đứng tới bảy trượng.

Lã đại sư ngừng chạy. Cành cây là xuống đất.
Mai Nương và Tử Long cùng chạy tới lấy kiếm lại.
Đại sư nói :
- Thành công đợt đầu rồi, bây giờ tới đợt thứ hai. Phải chém, nghe?
Cam, Lã không kịp trả lời, đại sư đã vội chạy đi như trước. Cành cây lại

bổng lên khỏi mặt đất.

- Phóng!
Mai Nương, Tử Long đồng loạt hành động. Hai báu kiếm phóng xẹt ra

tiện đứt cành cây thành ba khúc rớt xuống đất.

Lã đại sư ngừng chạy, quay lại nhìn khúc gỗ bị tiện đứt nhẵn như bào :
- Ta mừng cho hai hiền đồ thành công rồi. Với công phu này, hiền đồ có

thể trảm đứt đôi mình ngựa đang phi thiệt nhanh. Từ nay cần giữ sức cho
đều hòa và không cần phải học hỏi gì thêm nữa.

Mai Nương, Tử Long mừng rỡ quỳ lạy tạ hai sư phụ về phòng an nghỉ.
Triệu thị ngồi ngoài hàng hiên chờ con, thấy hai người xách kiếm đi tới,

thì đờ người ra nhìn không chớp mắt. Bấm đốt tay, thấm thoát đã mười lần
bông đào nở trên Bạch Vân tự. Từ cậu trai nhỏ bé, Cam Tử Long ngày nay
đã nghiễm nhiên là một hảo thanh niên tráng sĩ với hai chục lần xuân, tóc
đen lánh búi ngược, mi thanh mục tú, hàm én mày ngài, cổ to vai rộng,
lưng beo mềm mại uyển chuyển như con báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.