LÃ MAI NƯƠNG - Trang 550

Dồn địch thủ tới nước bí. Thiền sư tự thoái bộ nhường Lý Ba Sơn có lối

thoát để lấy ơn. Nhưng Thiền sư đã làm một việc thừa!

Thừa, vì Ba Sơn không những không biết ơn tình rộng lượng, quân tử

của đối thủ mà trái lại còn hiềm ghét hơn.

Thói đời, kẻ tiểu nhân bao giờ cũng vậy!
Đánh lâu không thắng. Ba Sơn nghĩ thầm: “Cứ đấu dai dẳng thế này bất

lợi lợi. Mụ vãi này tài lực cao lắm, chi bằng ta lập thế trên buộc mụ lâm
chiến mới hòng thủ thắng được!”

Nghĩ đoạn, Lý Ba Sơn đánh dồn một quyền rồi nhảy ra khỏi vòng chiến

quát lớn :

- Khoan tay!
Ngũ Mai cũng thâu quyền hỏi :
- Sao? Lý tiên sinh muốn… nghỉ tay chăng?
Ba Sơn gườm gườm nhìn kẻ thù :
- Sợ chi mà phải nghỉ tay? Đấu ba trăm hiệp nữa cũng không sao, nhưng

ta không muốn phí thời giờ. Nghe nói đây, nếu không ưng chịu thì cứ việc
phản đối, nghe?

Ngũ Mai mỉm cười :
- Cứ nói đi, thế nào bần ni cũng theo được.
Lý Ba Sơn nói :
- Kể từ hôm nay, nghỉ tay bốn ngày. Lập xong Mai Hoa Thung ta sẽ tái

phân cao thấp?

Ngũ Mai chắp tay :
- Mô Phật! Lý tiên sinh định tiếp tục chiến đấu đại quy mô sao mà lập

Mai Hoa Thung?

Lý Ba Sơn cười gằn :
- Nhà chùa còn ngạc nhiên nữa ư? Đã lên nổi Lôi đài há không lên nổi

Mai Hoa Thung sao? Nếu e ngại, cứ việc nói, ta sẽ chấp thuận ưng tha.

Ngũ Mai quắc mắt :
- Ô hay! Ngần ấy tuổi đầu chồng chất mà nói lảm nhảm chi vậy? Ai xin

tha? Đã không tự lượng muốn lập Mai Hoa Thung thì cứ việc. Bần ni chỉ e
có kẻ hối bất cập thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.