LÁ NẰM TRONG LÁ - Trang 91

Nhưng bắt nó làm Mã Phú trong lúc này, chẳng khác nào giết nó, bét ra

cũng khiến nó bị cậu nó đuổi ra đường. Hôm trước, lúc thuyết phục nhỏ Xí

Muội đóng vai văn sĩ Mã Phú, Thọ đã họp mặt ban báo để trình bày hoàn

cảnh éo le của Lợi bằng giọng bùi ngùi và ủy mị như thể đọc điếu văn, chính

thằng Sơn cũng có mặt trong cuộc họp và nếu tôi nhớ không lầm hình như

lúc đó mắt nó cũng hoe hoe đỏ trước màn trình diễn sụt sùi của Thọ.

Vì vậy, bữa nay ba đứa tôi chẳng cần tốn nhiều nước bọt lắm để lay

động trái tim Sơn.

Thi sĩ Hận Thế Nhân sau khi nghe lời hay lẽ phải của ba chàng thi sĩ còn

lại đã nguôi bớt hận thù, cảm thấy mình quá may mắn so với cuộc đời của

văn sĩ Mã Phú, thậm chí nó xúc động đến mức bất ngờ đòi trả tiền cà phê

cho cả bọn, một chuyện mà lúc bình thường dù bị gí súng vô lưng cũng đừng

hòng nó làm.

o O o

Lợi không biết tai họa suýt giáng trúng đầu mình, vẫn cặm cụi sáng tác

để Lê Lai Xí Muội không bị bạn bè làm khó.

Tôi chẳng biết truyện chàng chăn ngựa của nó sẽ kéo dài đến đâu, nhưng

có vẻ như đã tới lúc nàng công chúa không còn muốn coi chàng chăn ngựa là

bạn bè bình thường như các nàng thơ vẫn đối xử với bọn thi sĩ chúng tôi.

Một hôm, nàng công chúa và chàng chăn ngựa gặp nhau bên giếng đá.

Đó là cái giếng đá cũ xanh mướt rêu nằm giữa tàu ngựa và đồng cỏ, nơi

chàng trai vẫn lấy nước cho bầy ngựa của mình vào mỗi buổi chiều.

“Công chúa soi bóng xuống mặt nước và thích thú nhìn ngắm khuôn mặt

xinh đẹp của mình. Cô thấy cả bầu trời xanh thăm thẳm trong đáy giếng, cô

còn nhìn thấy những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Có lúc cô mỉm

cười với chùm hoa bông tai đính trên mái tóc đẹp của cô, rồi không kềm

được sự tinh nghịch cô bứt một cọng cỏ thả xuống lòng giếng để thấy hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.