LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 289

Lúc này mũi kiếm của Sử Văn Thánh đã đến.

Phương Chấn Mi tay bắt vòng, chân chống đất, đã vào đường cùng,

không thể chống đỡ.

Quần hào Hoài Bắc hét lên xông tới, nhưng đã không kịp cứu vãn.

Phương Chấn Mi lại há miệng cắn lấy mũi kiếm.

Ngay lúc này kiếm thế của Kim thái tử đã đổi thành đâm xuống.

Tại khoảnh khắc này, có lẽ Phương Chấn Mi vẫn có biện pháp ứng

phó với hai thanh kiếm kia, nhưng cũng không kịp sử dụng.

Bởi vì song kiếm của Kim thái tử đột nhiên dài ra.

Thẩm Thái Công từng kể lại vắn tắt tình hình so tài cho Phương Chấn

Mi.

Nhưng y đã quên tố cáo một điểm, cũng là điểm quan trọng nhất, đó là

kiếm của Kim thái tử có cơ quan, Hóa Hôi, Bất Đồng cũng vì vậy mà bị
thương.

Ngay lúc này lại có một ánh kiếm lướt lên như chớp.

Giống như giữa trời chiều mây đỏ đột nhiên xuất hiện cầu vồng vắt

ngang, lại giống như sông lớn vạn mẫu bỗng hóa thành thác nước ngàn
trượng chảy xuống.

Một thanh trường kiếm như tuyết ngọc từ dưới đâm lên, phát sau mà

tới trước, còn sáng hơn, nhanh hơn gấp mười lần so với tất cả ánh kiếm
khác.

Đôi kim kiếm kia so sánh với nó, giống như nữ nhân son phấn bình

thường so với thiếu nữ diễm lệ trời sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.