LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 292

Lúc này trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc và không tin, cuối cùng biến

thành sợ hãi.

Trong giây phút vừa rồi, song kiếm của hắn đã vô lực đâm xuống, bởi

vì chỉ cần hắn nhúc nhích một chút, thanh kiếm sáng như tuyết kia sẽ đâm
rách cổ họng của hắn, hắn chỉ có đường chết, chết trước khi kiếm kịp đâm
xuống.

Cho nên hắn không dám cử động chút nào. Phương Chấn Mi thu kiếm,

thân thể từ từ đứng thẳng dậy.

Kim thái tử không nhịn được thở dài một tiếng.

Không phải bởi vì Phương Chấn Mi có thể thi triển “Thiết Bản Kiều”

từ trên đất đứng lên, chuyện này cũng không khó lắm, nhưng chậm rãi
đứng lên, lực eo như vậy không mấy người có thể làm được.

Kim thái tử thở dài, bởi vì hắn biết đã không có hi vọng giết chết

Phương Chấn Mi.

Hắn cảm thấy một sự sỉ nhục trước giờ chưa từng có, nghĩ đến vừa rồi

mình sợ chết không dám đâm, hắn càng hổ thẹn không còn mặt mũi.

Hắn cả đời dũng mãnh thiện chiến, sống trong nhung lụa, chưa từng

chịu sỉ nhục như vậy.

Hắn không biết tại sao mình lại cảm thấy sợ hãi thanh trường kiếm

tuyết ngọc kia, giống như nó đại biểu cho thứ gì mà mình không thể chống
lại.

Kim thái tử không cách nào chịu được sự sỉ nhục này, phương pháp

giải quyết của hắn là giống như võ sĩ nước Kim...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.