LẠC VƯƠNG PHI - Trang 599

cuối cùng đang muốn đứng dậy đi xem sao thì Lạc Mộng Khê đã trở lại.
Trong tay vốn trống không bỗng dưng có thêm nhiều lụa mỏng.

Nam Cung Quyết làm bộ như không để ý, mông lung hỏi: “Lạc Mộng

Khê, không phải ngươi đi rồi sao? Tại sao lại trở về?”

Lạc Mộng Khê hừ nhẹ một tiếng, đi đến giường lớn, chui vào trong chăn

gấm mà Nam Cung Quyết đang đắp: “Vừa rồi, ta đã hoàn toàn nghĩ thông
suốt. Phòng này, ta và ngươi mỗi người một nửa, giường ngủ này cũng vậy,
mỗi người một nửa.”

Nam Cung Quyết đang muốn hỏi: “Như thế nào là mỗi người một nửa?”

Lạc Mộng Khê đã lấy lụa mỏng trong tay treo lên trướng mạn, lụa mỏng

thật dài, phủ từ trên xuống dưới, chia giường lớn thành hai phần. Nam
Cung Quyết, Lạc Mộng Khê, mỗi người chiếm một bên: “Như thế này
chính là mỗi người một nửa.”

Nam Cung Quyết mỉm cười: “Không ngờ ngươi còn rất thông minh.”

Tuy rằng khi Nam Cung Quyết nhìn Lạc Mộng Khê, sẽ phải cách một lớp
lụa mỏng, không gần nhau quá. Như vậy hắn có thể ngủ an ổn, sẽ không
giống tối hôm qua, ôm Lạc Mộng Khê, một đêm không ngủ.

Sau khi treo lụa mỏng xong, Lạc Mộng Khê nằm nghiêng bên phải, vốn

tưởng rằng không thấy rõ dung mạo của Nam Cung Quyết nàng có thể ngủ
ngon giấc, ai ngờ, nàng nằm ở trên giường, lại giống ngày hôm qua, lăn qua
lộn lại không ngủ được.

Nhàm chán, nàng tìm chuyện để nói: “Nam Cung Quyết, có chuyện, ta

nghĩ phải nhắc ngươi một chút.”

“Chuyện gì?” Giọng nói của Nam Cung Quyết rất nhẹ, hơn nữa lại mơ

hồ không rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.