LẠC VƯƠNG PHI - Trang 637

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, ngay lúc thân ảnh của bốn tên nam tử

quỷ quái sắp bổ nhào vào người Nam Cung Quyết, thì Nam Cung Quyết
đột nhiên mở mắt, đáy mắt thâm thúy lóe lên sắc bén và lạnh như băng.
Bàn tay to đột nhiên nâng lên, chỉ nghe “Bịch” Một tiếng vang lên, một tên
nam tử quỷ quái bị nội lực cường thế đánh văng ra xa hơn mười thước, rơi
thật mạnh xuống đất…

Ba tên nam tử quỷ quái khác thấy thế liền phối hợp đối phó Nam Cung

Quyết. Nam Cung Quyết lấy hai đấm địch sáu tay, dĩ nhiên vẫn thành thạo,
mặt không đổi sắc, ra chiêu gọn gàng có thứ tự. Tốc độ kinh người làm cho
người ta căn bản không thể thấy rõ.

”Phịch” chưởng lực của Nam Cung Quyết và ba tên quỷ quái giao nhau.

Nam Cung Quyết vẫn đứng nguyên tại chỗ, không mất sợi tóc nào, mà ba
tên quỷ quái kia lại bị chưởng lực cực mạnh bức lùi về sau bảy, tám bước
mới dừng lại được.

Thì ra Nam Cung Quyết lợi hại như vậy, hại ta lo lắng cho hắn nửa ngày.

Lạc Mộng Khê âm thầm khẽ thở ra, đang muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi thì
bất thình lình một trận gió mạnh đánh úp lại.

Lạc Mộng Khê than thầm một tiếng: phiền phức, xoay người cùng người

nọ đối chưởng, chỉ nghe: ”Phịch” Một tiếng vang lên, Lạc Mộng Khê cùng
người nọ phải lui về phía sau năm, sáu bước mới dừng lại.

“Nam Cung Phong, ngươi đường đường là Vương gia của một nước, vậy

mà lại đánh lén một nữ tử tay không tấc sắt như ta. Nếu việc này truyền ra
ngoài không sợ người khác chê cười sao.” Nhìn Nam Cung Phong cách đó
không xa vừa mới vững cước bộ, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của
Lạc Mộng Khê loé lên nồng đậm trào phúng và khinh thường.

Đáy mắt lạnh lùng của Nam Cung Phong hiện lên một tia ý cười kỳ lạ:

”Lạc Mông Khê, nếu như ngươi chết thì chuyện này sẽ không thể truyền ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.