LẠC VƯƠNG PHI - Trang 648

“Thì ra là thế, các ngươi không có việc gì là tốt rồi” Bắc Đường Diệp

thản nhiên đáp một tiếng. Sau đó tiếng bước chân dồn dập lại vang lên,
chẳng qua hướng ra phía ngoài, khoảng cách càng ngày càng xa.

Một lát sau, toàn bộ thị vệ rời đi, ngoài cửa im ắng. Nam Cung Quyết

hình như cũng đã tốt hơn rất nhiều, bàn tay to nắm chặt bàn tay nhỏ của
nàng cũng hơi hơi buông lỏng.

Lạc Mộng Khê ngữ khí mềm nhẹ: “Nam Cung Quyết, ngươi thấy thế

nào, người có chỗ nào không khỏe không?”

Cảm giác đau đớn trong lồng ngực càng ngày càng giảm, sắc mặt của

Nam Cung Quyết cũng dần tốt hơn, miễn cưỡng cười nói: “Ta đã tốt hơn
nhiều, đêm đã khuya, ngươi nghỉ ngơi đi”

Cảm giác đau đớn biến mất chỉ là một bước, sau đó, toàn thân sẽ lạnh,

giống như chỉ mặc áo mỏng mà bước vào trời đông tuyết phủ. Lạnh giá đến
nghiêng trời lệch đất, từ bốn phương tám hướng kéo tới. Nam Cung Quyết
từ trong ra ngoài, lạnh thấu xương.

Nhìn sắc mặt, môi tái nhợt không hề có huyết sắc, trên trán mồ hôi lạnh

ứa ra của Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê sinh lòng lo lắng: “Nam Cung
Quyết, ngươi làm sao vậy?”

Không phải mới vừa đã tốt hơn nhiều sao? Vì sao hiện tại lại biến thành

cái dạng này…

“Chăn … giúp ta lấy cái chăn …” Giọng nói của Nam Cung Quyết yếu

ớt, uể oải.

“Ngươi rất lạnh sao?” Bây giờ tuy là mùa thu, nhưng cũng không phải

rất lạnh. Biểu hiện của Nam Cung Quyết, chứng minh hắn vẫn đang phát
bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.