LẠC VƯƠNG PHI - Trang 878

“Đối vơi cầm, ta chỉ biết chút ít, nếu cùng Vương gia hợp tấu, sợ sẽ bôi

nhọ tài hoa của Vương gia mất.”

Lạc Mộng Khê nói lời thật lòng, đối với đàn cổ, nàng thật sự không có

nghiên cứu.

“Bổn vương có thể dạy ngươi” Không biết có phải là Lạc Mộng Khê

nhìn lầm hay không, khi Nam Cung Quyết nói ra những lời này thì đáy mắt
thâm thúy lại đầy ý cười sủng nịch.

“Ta học rất chậm” Thấy ánh mắt vừa rồi Nam Cung Quyết nhìn nàng,

Lạc Mộng Khê thấy không quen cho lắm, bởi vì ánh mắt đó chỉ có khi một
người nhìn thấy người mình yêu thôi, trong tiềm thức, Lạc Mộng Khê
muốn tránh né…

“Không sao, chỉ cần ngươi không quá ngốc, một ngày nào đó sẽ có thể

học được” Giọng của Nam Cung Quyết nghe như bình tĩnh lại ngầm mang
theo ý cười trêu tức.

Lạc Mộng Khê đang muốn tìm đại cái lý do gì đó để thoái thác, nhưng

bất thình lình Nam Cung Quyết đã kéo nàng bước nhanh đi vào hoa viên
trong viện, trên bàn đá giữa hoa viên đặt một chiếc đàn cổ, đúng là Thuần
Dương cầm mà Nam Cung Quyết đã tặng cho Lạc Mộng Khê

Lúc này, Lạc Mộng Khê có loại cảm giác lên nhầm thuyền giặc: Thì ra

Nam Cung Quyết đã sớm chuẩn bị tốt, chờ ta tỉnh lại, sau đó dạy ta đánh
đàn, nhưng sao Lâm Huyền Sương lại ôm đàn cổ xuất hiện ở đây?

“Mộng Khê, ngươi đối với cầm cũng có hiểu biết nhất định, bổn vương

sẽ không dạy ngươi lại từ đầu, kỳ thật, nếu muốn luyện một tay cầm kĩ tốt
cũng không quá khó…”

Nam Cung Quyết ấn Lạc Mộng Khê lên ghế ngồi cạnh bàn đá, không coi

ai ra gì chỉ lo giảng giải cầm kĩ cho nàng, cách đó không xa, Lâm Huyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.