Tuân thủ quỹ thời gian này có thể buộc bạn phải thay đổi hành vi. Bạn gần
như chắc chắn phải từ chối những dự án có vẻ không mấy quan trọng, đồng
thời phải giảm thiểu đáng kể số lượng công việc hời hợt trong các dự án
hiện tại của mình. Quỹ thời gian này có thể khiến bạn không còn cần tổ
chức một cuộc họp hiện trạng hằng tuần để báo cáo định hướng kết quả.
(“Hãy cho tôi biết khi nào anh có tiến bộ rõ rệt; lúc đó chúng ta sẽ nói
chuyện.”) Quỹ thời gian này cũng khiến bạn bắt đầu dành nhiều buổi sáng
tránh xa các hoạt động giao tiếp hoặc cho rằng việc nhanh chóng phản hồi
chi tiết mọi e-mail trong hộp thư đến không quan trọng như bạn từng nghĩ.
Những thay đổi này đều mang tính tích cực giúp đưa khả năng tập trung
sâu trở thành trọng tâm trong công việc của bạn. Một mặt, chúng không
buộc bạn phải từ bỏ những nghĩa vụ hời hợt cốt lõi – một động thái có thể
gây ra nhiều vấn đề và sự bực mình – trong khi bạn vẫn có thể dành nhiều
thời gian cho những nỗ lực đó. Mặt khác, chúng buộc bạn phải đặt ra một
giới hạn rõ ràng về số lượng những công việc không khẩn cấp lắm được
phép xuất hiện trong lịch trình của mình. Giới hạn này sẽ giải phóng không
gian cho nhiều nỗ lực làm việc sâu trên cơ sở nhất quán hơn.
Những quyết định này nên bắt đầu bằng một cuộc trao đổi với cấp trên bởi
thỏa thuận này sẽ tạo ra sự hỗ trợ ngầm cho bạn ở nơi làm việc. Nếu bạn đi
làm thuê, chiến lược này sẽ cho bạn lý do để từ chối một nghĩa vụ hoặc cơ
cấu lại một dự án để giảm thiểu sự hời hợt. Bạn có thể biện minh cho động
thái này là vì bạn cần đạt được mục tiêu hỗn hợp về các loại hình công việc
như đã mô tả. Như tôi đã thảo luận trong Chương 2, một phần lý do mà
những công việc tầm phào vẫn chiếm ưu thế trong lao động trí óc là vì
chúng ta hiếm khi thấy tác động tổng thể của chúng lên lịch trình của mình.
Thay vào đó, chúng ta có xu hướng đánh giá từng hành vi này, nên mỗi
nhiệm vụ đều có vẻ khá hợp lý và thuận tiện. Tuy nhiên, các công cụ trước
đó trong quy tắc này sẽ giúp bạn bóc trần tác động này. Giờ đây, bạn có thể
tự tin nói với cấp trên rằng: “Đây chính là lượng thời gian tôi đã dành cho
những công việc không quan trọng vào tuần trước” và buộc cấp trên phải