LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1031

rõ ràng chỉ là sự đụng chạm nhẹ nhàng, vậy mà toàn thân Lâm Duyệt Vi tê
liệt, thậm chí đến hơi thở cũng trở nên dồn dập.

Những nụ hôn xa lạ đầy mê hoặc này dẫn dụ cả người Lâm Duyệt Vi, cả cơ
thể gần như mềm thành một bãi nước, tựa vào lòng Cố Nghiên Thu, phảng
phất tự nguyện giao bản thân cho cô. Môi cùng lưỡi của nàng cũng dần
mềm mại theo động tác của cô – đầy khiêu khích, nhẹ nhàng mà uyển
chuyển cuốn lấy đầu lưỡi cô.

Trái tim Cố Nghiên Thu bỗng xao động trong giây lát.

Nửa đêm, ánh trăng bàng bạc xuyên qua ô cửa sổ, chiếu vào phòng, tạo
thành những vệt ánh sáng quét ngang phía trêи hai người, khung cảnh mờ
ảo như một giấc mộng. Cố Nghiên Thu cúi đầu nhìn Lâm Duyệt Vi tựa vào
lòng mình, gương mặt cô thêm lần nữa ẩn hiện ý cười cao ngạo, có phần
đắc ý.

Dường như cô đang rất vui vẻ. Niềm vui và hạnh phúc trước giờ Lâm
Duyệt Vi chưa từng nhìn thấy qua trong mắt cô.

Cố Nghiên Thu, thật ra em cũng vậy. Tuy em căng thẳng nhưng cũng hạnh
phúc biết bao.

“Em cởi được rồi.” Giọng nói của Cố Nghiên Thu trầm thấp như dòng
nước, cô nhìn sâu vào mắt nàng.

Lâm Duyệt Vi đỏ bừng mặt, đưa tay định cởi cúc áo của Cố Nghiên Thu thì
cô đột nhiên lên tiếng, cắt ngang mạch suy nghĩ của Lâm Duyệt Vi:
“Không phải của chị, của em.”

Lâm Duyệt Vi càng xấu hổ. Nàng hồi hộp cởi từng chiếc cúc áo ngủ của
mình. Một cúc, hai cúc, ba cúc… Trong lúc tâm tình chao đảo, nàng đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.