LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1039

đi nấu bữa sáng.”

Lâm Duyệt Vi nhìn ra cửa, thấy Cố Nghiên Thu đã xuống dưới lầu, mới tay
chân nhẹ nhàng mà khoác quần áo xuống giường vào phòng tắm, xả nước
bồn tắm, nàng không còn sức ra khỏi phòng tắm bèn lấy chiếc ghế gấp nhỏ
bên cạnh ra ngồi chờ nước chảy đầy.

Dòng nước ẩm chảy qua các tế bào đang bủn rủn, thân thể Lâm Duyệt Vi
dần giãn ra, thoải mái hạ mi mắt, cảm giác như mình mệt đến muốn ngủ
thϊế͙p͙ đi trong bồn tắm, nàng nhắm mắt lại mắng Cố Nghiên Thu trong
ʍôиɠ lung, một chút cũng không thể để cô nghe thấy.

Nàng cũng không thể kiềm chế được nhớ lại tình cảnh tối hôm qua, đầu óc
Lâm Duyệt Vi chỉ tập trung vào hồi ức, tay ở trêи mặt nước vô ý thức gõ
nhẹ, biểu tình lúc này của nàng trông rất hưởng thụ.

Một tiếng cửa mở nhẹ làm nàng bừng tỉnh.

Cố Nghiên Thu đứng ở cách đó không xa, nhìn lên tựa hồ chân tay có chút
luống cuống.

Cố Nghiên Thu: “Chị lên gọi em xuống dùng bữa, em không ở trong
phòng, chị liền……” Cô xoắn hai ngón tay vào nhau, rồi siết chặt.

Lâm Duyệt Vi dời ánh mắt khỏi ngón tay thon dài của cô, rộng lượng mà
nói: “Không sao, dù sao những gì cần nhìn đều đã nhìn thấy hết rồi.”

Không đoán được nàng lại rộng rãi như thế, Cố Nghiên Thu: “……”

Lâm Duyệt Vi nói: “Chị có thể thôi như thế được không? Rốt cuộc ai là áp
ai hả? Em còn không thẹn thùng thì chị thẹn thùng cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.