LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1231

nàng phải tránh tâm lý “Thỏa hiệp” thế nào.

Cả đêm trằn trọc, nàng không thể ngủ.

Người không thể ngủ thì phải tìm một người không ngủ giống mình, người
đó không ai khác chính là con cú đêm Giang Tùng Bích.

Giang Tùng Bích nhận được điện thoại giữa đêm khuya, u u oán oán mà
nói: “Hoàng Thượng, từ khi ngài yêu đương, đã ba vạn năm rồi chưa nhớ
tới thần thϊế͙p͙.”

Hoàng Thượng Lâm Duyệt Vi xấu hổ mà cười gượng hai tiếng, nói:
“Chẳng phải mình bận sao?”

Giang Tùng Bích không khoan dung: “Phải rồi, ngài bận yêu đương.”

Lâm Duyệt Vi ngượng ngùng: “Phải, thì sao, bận cãi nhau được không.”

Giang Tùng Bích kinh ngạc nói: “Không phải đâu, với dáng vẻ ấy của Cố
tổng, còn có thể cãi nhau à? Có phải do nàng ngày nào cũng niệm nam mô
A di đà phật lải nhải cậu, nên cậu mới chịu không nổi cãi nhau không?”

Lâm Duyệt Vi tâm nói cậu nhìn lầm Cố Nghiên Thu quá rồi, nhưng nàng
không muốn kể cho Giang Tùng Bích nghe dáng vẻ chân thật của Cố
Nghiên Thu, chỉ nói: “Nói chung là “ tiễn bất đoạn, lý hoàn loạn” [1] , qua
loa đại khái tạm hòa.”

[1] cắt không đứt, càng sắp xếp càng loạn

Giang Tùng Bích không chút khách khí mà vui sướиɠ khi người gặp họa.

Lâm Duyệt Vi nói bóng nói gió: “Cô bạn nhỏ của cậu còn ở đó chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.