LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1642

tuổi già. Bây giờ đột nhiên biết được chân tướng, bà nhất thời không tiếp
nhận nổi là hết sức bình thường.

Cố Hoà thở dài: "Ta thật lòng xin lỗi hai người."

Cố Phi Tuyền hỏi lại: "Thật lòng xin lỗi chúng tôi sao?" Anh nhìn chằm

chằm vào mắt Cố Hoà.

Đôi mắt Cố Hoà vẫn bình tĩnh không gợn sóng: "Không giống sao?"

Cố Phi Tuyền nhảy sang đề tài khác, lập tức nói: "Con có một vấn đề

muốn hỏi người."

Cố Hoà: "Con hỏi đi."

Cố Phi Tuyền: "Vì sao người muốn cưới mẹ con?"

"Không phải ta từng trả lời rồi sao? Bởi vì khi đó ta thật lòng muốn xin

lỗi hai người, xuất phát từ tâm lý muốn bồi thường, muốn cho hai mẹ con
sống những ngày tốt nhất sau này." Cố Hoà giương mắt nhìn anh, đối diện
với anh.

"Chẳng lẽ không phải bởi vì di nguyện của Thẩm Hoài Du?" Cố Phi

Tuyền không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm ông vài giây, nhẹ nhàng giật
giật khoé môi.

Anh dùng tên thật để gọi mẹ của Cố Nghiên Thu, mà không phải tên sau

khi bà thay tên đổi họ - Lạc Du.

Biểu tình bình tĩnh của Cố Hoà chậm rãi vỡ vụn như một tấm kính, ánh

mắt hiện lên một tia lạnh lẽo khó có thể kiềm chế: "Làm sao con biết tên
nàng?"

Cố Phi Tuyền đặt một tay lên lưng ghế, phảng phất như tự giễu mà nói:

"Chúng ta nói nhiều chuyện như vậy, lúc nào dáng vẻ ông cũng đều nhàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.