LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1774

"Trình Quy Diên?" Lâm Duyệt Vi chỉ biết mình chị ấy.

"Đúng vậy," Cố Nghiên Thu nói, "Còn có vài người khác, đều là bạn thời

đại học, nhưng bọn họ đều ở nước ngoài."

"Trong nước chị không có bạn sao?" Lâm Duyệt Vi bắt được lời nói mấu

chốt.

"Chị chỉ học trong nước đến cao trung, cũng có một số bạn, nhưng sau

khi xuất ngoại thì đều phai nhạt. Bây giờ chị về nước, ngoại trừ Trình Quy
Diên, những người đó hẳn cũng chẳng còn nhớ chị là ai."

"Có phải chị rất ít khi kết giao bạn bè?"

"Cũng không có, xem duyên phận." Cố Nghiên Thu nói.

"Vậy duyên phận của chị hẳn rất lận đận."

"Cũng được mà." Cố Nghiên Thu suy nghĩ một chút, nói, "Cũng không

đến nỗi lận đận, có lẽ do tính cách của chị, vẻ ngoài tương đối lạnh lùng,
không ai dám tiếp cận chị."

"Cũng tốt." Lâm Duyệt Vi cong cong môi.

"Sao lại tốt?"

"Có thể chắn rớt đào hoa lạng qua chỗ chị a." Lâm Duyệt Vi nựng gương

mặt tinh tế đoan trang của cô, cúi đầu xoa lòng bàn tay, thở ngắn than dài,
"Chị xinh đẹp như vậy, khẳng định có rất nhiều người dõi theo, rõ là ép em
tới chân tường."

"Sẽ không." Cố Nghiên Thu cười nói, "Chị cũng không thích người

khác."

"Em biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.