LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1796

"Còn chưa bắt đầu nghỉ phép, em đã bắt đầu nghĩ tới chuyện sau khi

nghỉ."

"Vậy em đừng nghĩ."

"Không thể không nghĩ a, em rảnh quá."

"Vậy giúp chị dọn hành lý?"

"Thôi, em lười."

"Vậy em muốn làm gì?"

"Muốn treo trên lưng chị thế này."

Cố Nghiên Thu: "......" Vậy cứ treo đi.

Cũng may ngày thường cô có rèn luyện, động tác của Cố Nghiên Thu hơi

chậm hơn bình thường trải ga giường và bộ chăn gối mới, gối đầu cũng
được đổi mới, cô lau mồ hôi, đi tới vali đang mở trước mặt.

Lâm Duyệt Vi nhìn lướt qua bả vai cô, nhìn thấy Cố Nghiên Thu từ bên

trong lấy ra một bộ vest, tây trang thuần sắc xanh đen, cắt may cẩn thận,
ôm eo, tương đối tinh xảo, kiểu dáng Cố Nghiên Thu thường mặc mỗi khi
đi làm. Có một buổi sáng Lâm Duyệt Vi trông thấy, dù đang nằm trên
giường nghỉ ngơi thì hai mắt vẫn tỏa sáng, quá phong độ. Đương nhiên cuối
cùng bởi vì Cố Nghiên Thu phải vội vàng đi làm, nên chuyện gì cũng chưa
làm được, sau đó Lâm Duyệt Vi cũng quên mất chuyện này.

Lâm Duyệt Vi nhất thời không nghĩ ra bộ tây trang này dùng cho việc gì,

nói: "Chị đi du lịch mang theo cái này làm gì? Chẳng lẽ qua bên này cũng
có chuyện làm ăn chị cần bàn?" Không thể nào? Hưởng tuần trăng mật còn
bàn chuyện làm ăn mất hứng tới vậy.

Cố Nghiên Thu nói: "Không có, chị......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.