LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 40

trêи bề mặt, môi không tiếng động cứ thế khép mở.

Bên tai đột nhiên vang lên một tiếng đập cửa rất lớn, nháy mắt kéo lực chú
ý của nàng về thực tại.

Lúc sau thì không nghe gì nữa.

“Lâm tiểu thư?” tựa hồ từ trêи lầu truyền đến.

Không có ai đáp lại.

Dựa trêи chủ nghĩa quan tâm nhân đạo, Cố Nghiên Thu đặt notebook sang
một bên, theo thanh âm dẫn lên lầu, đi tới cửa phòng đối phương, cô mím
môi, giơ tay nhẹ nhàng mà gõ gõ cửa.

“Lâm tiểu thư?”

“Tôi không sao.” Lâm Duyệt Vi đóng sập cửa, chỉ vì phát tiết tức giận,
thuận tiện giận cá chém thớt với Cố Nghiên Thu ở dưới lầu, đóng rồi mới
thấy hối hận, nghĩ cũng biết đều do mẹ nàng sai khiến người ta làm, đối
phương muốn cầu cạnh nhà mình, không thể cự tuyệt mà thôi.

Chị ta khẳng định cũng rất khó xử.

Cố Nghiên Thu đứng trước cửa hai giây, đang tính xoay người rời đi.

Thì nghe kẽo kẹt một tiếng.

Cửa phòng được mở ra.

Lâm Duyệt Vi thò đầu ra, nhìn nữ nhân thanh nhã như trúc đang đứng trước
cửa, khẩu khí không lớn lắm: “Chị chờ một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.