LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 466

“Dì biết con không thích tán thưởng, nhưng người như mẹ con sao có thể
sinh ra nữ nhi kém người được?”

Cố Nghiên Thu luôn nghe Nhiễm Thanh Thanh nhắc tới mẹ cô, nhưng cô
lại chưa từng nghe mẹ cô nhắc tới người bạn nào khi còn sinh thời, không
khỏi hỏi: “Dì Nhiễm, vì sao mẹ con chưa từng nhắc tới dì trước kia?”

Đây không phải lần đầu tiên cô hỏi vấn đề này, ngay từ đầu khi Nhiễm
Thanh Thanh tiếp cận Cố Nghiên Thu, cô đã từng hỏi qua.

“Con hoài nghi dì sao?”

“Không phải hoài nghi, con chỉ là……” Cố Nghiên Thu thở dài nói, “Con
chợt phát hiện hóa ra con biết rất ít về mẹ.” Cô không có ông bà ngoại, chỉ
có ông bà nội, không biết mẹ cô có bao nhiêu bạn bè, ngoại trừ biết bà tin
phật, ít khi ra ngoài xã giao, thì những chuyện khác cô hoàn toàn không
biết gì cả, có cố điều tra cũng không thể tra ra.

“Ngoại trừ về nhà ngoại, không biết dì có biết mẹ con thường hay đi những
nơi nào không?”

“Nơi nào?”

“Hoặc là mẹ con có từng cố ý vô tình nhắc tới quê quán bà ở nơi nào, hoặc
bà đến từ đâu không?”

Nhiễm Thanh Thanh nhíu mày.

Cố Nghiên Thu kiên nhẫn mà chờ.

Thời gian cách đây đã rất lâu, Nhiễm Thanh Thanh dừng tay, nhìn hoa cỏ
trước mặt xuất thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.