LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 468

Cố Nghiên Thu lắc đầu: “Con hỏi rồi, ông ấy không nói.”

“Trước kia với hiện tại đều hỏi qua?”

Cố Nghiên Thu gật đầu.

So sánh với mẹ cô, bí mật tàng tích trong lòng Cố Hòa càng mê hoặc cô
hơn. Lần trước Cố Hòa đơn độc gọi cô vào thư phòng, nói những ông nói,
ngữ khí ấy thần thái ấy, rõ ràng vẫn là Cố Hòa trước kia, nhưng những việc
này cô không thể nói với Nhiễm Thanh Thanh.

Về nước hơn nửa năm, mọi chuyện vẫn như một cuộn chỉ rối, Cố Nghiên
Thu ẩn ẩn cảm thấy đây hết thảy đều liên quan tới quá khứ của mẹ cô, chỉ
cần giải được câu đố trong quá khứ, hoang mang sau này sẽ dễ dàng giải
quyết hơn.

Cố Nghiên Thu đã sớm thuê người, dùng ảnh của mẹ cô dò hỏi khắp nơi,
nhưng mẹ cô hơn hai mươi tuổi đã gả cho Cố Hòa, đến bây giờ đã hơn ba
mươi năm, những biến hóa muôn màu muôn vẻ không cần đề cập tới,
nhưng toàn lảnh thổ Trung Quốc có hơn chín trăm sáu mươi vạn km vuông,
muốn tìm kiếm trong mỗi một tấc đất, thì cần một quảng thời gian dài đăng
đẳng.

Nhiễm Thanh Thanh thở dài.

***

Lâm Duyệt Vi từ trong phòng bước ra, nhìn thấy cảnh mẹ chồng nàng dâu
tắm dưới ánh hoàng hôn, không phải, mẹ nàng và Cố Nghiên Thu một
người cắt tỉa, một người tưới nước, phối hợp vô cùng ăn ý, ngẫu nhiên còn
thấp giọng thân mật nói chuyện với nhau, trêи mặt đều là ý cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.