LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 469

“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Lâm Duyệt Vi chải bừa mái tóc dài bị
rối bù vì ngủ, híp mắt nhìn sang.

“Nói chuyện hồi nhỏ của con.” Bà Lâm vẫy vẫy tay với Lâm Duyệt Vi,
“Lại đây.”

“Không qua, mẹ có âm mưu.”

Bà Lâm: “……”

Bà Lâm tặc lưỡi nói: “Thích thì qua không thì thôi, cứ như chứng hoang
tưởng bị bức hại vậy.”

Bà Lâm mặc kệ nàng, bà phát hiện cùng Cố Nghiên Thu nói chuyện phiếm
so với cùng Lâm Duyệt Vi nói chuyện phiếm thoải mái hơn nhiều, sẽ không
có ai vì dỗi bà mà không thèm nói chuyện, còn có chính kiến của mình,
giọng nói dễ nghe, một vạn cái may mắn, mới cho bà gạt được cô con dâu
này về nhà.

Cố Nghiên Thu ôn hòa mà cười.

Bà Lâm: “Chúng ta tiếp tục nói, thành tích hồi nhỏ của Duyệt Vi đặc biệt
tốt, vốn dĩ dì và chú tính đưa nó đến trường quý tộc học, nhưng nó lại
không muốn, chính mình thi vào trường công……”

Lâm Duyệt Vi nghe xong mấp mấy môi, phát hiện mẹ nàng không hề nói
sai sự thật, bản thân nàng thời còn là học sinh cắp sách tới trường, lúc nào
cũng phẩm học kiêm ưu, không có bất luận tiểu sử bị bôi đen nào, nàng bèn
đi ra xa vài bước, ngồi xuống xích đu chơi đánh đu.

Khi vòng đu đưa nàng lên cao thật cao, Lâm Duyệt Vi híp mắt nhìn về mặt
trời chói lóa, rất mau sẽ biến mất tại phía cuối chân trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.