LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 632

khi kết hôn bà cũng rất ít khi ra ngoài, cho dù có bạn, nhưng sau khi bà
xuống quan tài, còn ai có thể biết chứ?

Ba mươi năm trước……

Cố Nghiên Thu vuốt ve Phật châu trêи cổ tay, một cơn đau đầu lại kéo tới.

***

Sau khi Tiêu Xuân Sinh tiễn Cố Nghiên Thu lên xe taxi, thì lau lau mồ hôi
trêи trán, gọi điện thoại cho Cố Hòa.

“Cố tổng, tôi vừa tiễn tiểu thư đi.”

Cố Hòa hỏi: “Cậu đã nói những gì?”

Tiêu Xuân Sinh: “Tôi dựa theo những gì ông chủ đã nói.”

Cố Hòa: “Con bé tin sao?”

Tiêu Xuân Sinh thở dài nói: “Tôi cũng không biết, tôi bị cô ấy dọa tới chết,
hẳn là chưa nói ra cái gì không nên nói.”

Cố Hòa lại đột nhiên “Ừm” một tiếng nhẹ nhàng xuýt xoa, rất giống như
đang ảo não.

“Xảy ra chuyện gì vậy ạ?”

“Nuôi con bé lớn chừng này.” Cố Hòa vừa ảo não vừa vui mừng, “Thế mà
lại tính kế trêи đầu tôi. Có lẽ con bé đã sớm đoán được chúng ta thông
đồng, lần này tới, nghe được lời xác nhận nhất trí từ cậu, khẳng định càng
tin tưởng vững chắc chúng ta đang nói dối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.