LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 737

“Bà không có cuộc sống riêng tư, không có người nhà không có bạn bè,
cũng không giống mẹ em ở bên ngoài có hội chị em để tâm sự, cùng trượng
phu ân ái có thừa, ngẫu nhiên sẽ ra ngoài hưởng tuần trăng mật. Ba chị mỗi
lần muốn dẫn bà ra ngoài hẹn hò, chị từng nghe ông mời rất nhiều lần,
nhưng thông thường mời mười lần bà mới đáp ứng một lần, em cảm thấy
đây là yêu sao?

“Còn nữa, nếu nói một suy đoán chỉ do trùng hợp, nhưng nhiều sự trùng
hợp đến vậy sẽ vẫn là trùng hợp sao? Ít nhất cũng có xác suất 70-80% kết
luận đây là sự thật.”

Trong đầu Lâm Duyệt Vi bỗng xuất hiện một vấn đề, đang nghĩ xem nàng
có nên hỏi hay không, thì Cố Nghiên Thu đã đưa ra cùng một câu hỏi.

“Nếu người bà ấy yêu không phải ba chị, vậy thì rốt cuộc bà yêu ai?”

“Cũng có khả năng bà không yêu ai.”

“Bà xác thật không yêu ai.”

“Cái gì?” Lâm Duyệt Vi vì giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ của cô mà giật
mình, đó không phải mẹ cô sao? Sao lại đột nhiên trở nên vô lễ vậy.

“Người chết như đèn tắt, còn nói yêu hay không yêu, thật quá hư ảo, không
phải sao?” Cố Nghiên Thu bổ sung.

“…… Phải.” Lâm Duyệt Vi nghĩ, hẳn còn điều gì khác.

Chưa cho nàng thời gian tự hỏi ra kết quả, Cố Nghiên Thu lại nói: “Em còn
nhớ bà ngoại chị không? Lần trước khi bà ngã xuống khỏi xe lăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.