LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 738

“Nhớ rõ.”

“Em còn nhớ lúc ấy chúng ta đang làm gì không?”

“Làm gì?”

“Em cố nhớ lại một chút.”

Cố nhớ lại một chút.

Lâm Duyệt Vi nheo mắt. Lúc ấy Cố Nghiên Thu vào phòng trong tìm
album ảnh, nàng phụ trách ở bên ngoài với Cao lão thái thái, sau đó Cố
Nghiên Thu bước ra, nàng mới vừa đi qua chỗ Cố Nghiên Thu, còn chưa
kịp nói hai câu, Cao lão thái thái đã té ngã ở cách đó không xa.

“Làm gì……” Lâm Duyệt Vi lẩm bẩm, nghĩ đi nghĩ lại về đoạn ký ức ấy,
trong đầu đột nhiên chợt lóe linh quang, “Chẳng lẽ bởi vì hai chúng ta?”

“Chị không thể nghĩ ra nguyên nhân nào khác.”

“Vì sao?”

“Chị nghĩ, có phải bà đã tưởng tượng hai chúng ta thành người khác hay
không, hoặc giả một màn này đã từng xuất hiện trước mắt bà, mà để lại ấn
tượng rất sâu trong lòng bà, tạo thành một bóng ma tâm lý.” Cố Nghiên
Thu nói, “Còn nữa, em từng nói khi bà ngoại ngã xuống, từng nói mấy chữ
đứt quãng.”

“Không, ở, không, ba. Mấy chữ này.”

“Chữ duy nhất chúng ta có thể đại khái khẳng định chính là, chữ ' ba ', hẳn
chỉ ông ngoại đã qua đời, chử thứ ba không đoán được, nhưng nếu suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.