LÃN ÔNG - Trang 103

- Thưa ông chủ, cháu đây!
- Cháu hãy mau đem các thứ trà ngon nhất và bánh ngọt kinh kỳ vào đây
cho ta nào!
Các thầy thuốc trẻ la to:
- Thưa thầy, không cần nữa, chúng con đã mang đủ rượu và thức nhắm
đây rồi.
- Vậy cháu hãy lo việc đi!
- Vâng, thưa ông chủ.
Từ ngày ông Quận hầu trẻ đưa đến thêm cho cụ một số người phục dịch thì
Soạn chỉ còn làm mỗi một việc là truyền lệnh, một công việc nhẹ nhàng để
chú hoàn toàn cỡi ngựa dạo mây những khi không phải đi tìm viên quan hộ
tống hiếu động nữa. Ngay lúc này, chú chỉ nhớ là phải nhắc lại với Tống
Thuần lời hứa về Trại Voi.
- Mời tất cả ngồi xuống! – Lê Hữu Trác đưa tay nói với các học trò đang
vây quanh nhưng mọi người chỉ vâng lời khi thấy thầy đã ngồi vào chiếc
ghế cao nhất.
Rất xúc động, ông nhìn khắp lượt những khuôn mặt tràn đầy thành kính. Đa
số những người này, như Tống Thuần biệt hiệu là Anh Cả, người học trò
lâu năm nhất của ông, Thuỵ Anh biệt danh là Bướng Bỉnh, rồi Nam Sơn,
Tử Hư quê quán Nghệ An đều theo học thầy ở Hương Sơn xa xo6i mười
năm trước và một số khác nữa như Sứ, gốc gác Trung Hoa, hay Tài và
Khâm đã từng học tập các công trình của ông và theo họ, đã tìm thấy ở đó
tinh hoa của nền y học Việt Nam.
Nam Sơn thay mặt cho tất cả các bạn đồng môn đứng lên nói:
- Thưa thầy, chúng con vẫn luôn giữ trong tâm khảm tất cả những gì
chúng con đã mang nợ với thầy. thầy am hiểu sâu xa về y lý và thầy là ngôi
sao Bắc Đẩu trên đỉnh núi cao mà chúng con, thế hệ non trẻ sau này sẽ
không đời nào theo kịp…Ngày hôm nay, rồng đã gặp mưa, chúng con rất
sung sướng khi thấy tài năng cao quý của thầy được trọng thưởng xứng
đáng.
Những tiếng vỗ tay, những lời hoan hô vang lên điểm nhịp cho lời phát
biểu này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.