LÃN ÔNG - Trang 110

Nhiều tiếng nói đồng loạt phát ra:
- Mỗi người học thức có chí hướng riêng của mình!
Đến đây, Sứ Hoa Kiều vừa nói vừa cân nhắc từng chữ:
- thưa các bậc đàn anh, có lẽ chúng ta đã sai lầm lớn khi nhìn nhận việc
thầy được vời về kinh đô lần này chỉ thuần tuý là một thầy thuốc. Theo tôi
việc này không chỉ đơn thuần về y học mà còn là một vấn đề chính trị. Vậy
thầy của chúng ta cần phải hết sức chú ý và phải vô cùng thận trọng nếu
thầy còn muốn tiếp tục tồn tại.
Tử Hư kịch liệt phản đối, sẵn sàng bốc lửa như một bó củi khô:
- Cả với chúng ta, những học trò của thầy nữa sao?
Sứ Hoa kiều trả lời:
- Đúng, cả với chúng ta nữa.
Một sự im lặng nặng nề lơ lửng trong bóng đêm mà không một ai phá vỡ
được, cho đến khi họ chia tay nhau ở Nam Môn.

5.
mươi ngày trôi qua kể từ khi vị y sư được phép hầu mạch Thế Tử. bao giờ
thì ông lại được gọi vào Đông Cung? Nhiều môn đệ đã đặt ra những câu
hỏi ấy thay cho ông vì ông không có thì giờ nghĩ đến. cuộc sống của ông đã
thay đổi. để phù hợp với quan niệm của mình và sau nhiều lần nhắc đi nhắc
lại, cuối cùng ông được rời bỏ dinh Trung Kiên và dọn đến ở trong ngôi
nhà cạnh bờ hồ mà Tống Thuần đã đề nghị, đó cũng là nhờ sự giúp đớ của
ông Quận hầu trẻ. Có thể nói rằng tình bằng hữu của chọ là không thể chê
vào đâu được.
Mặc dù người ta đã nói rõ là ngày đêm ông phải sẵn sàng đợi lệnh Chúa,
người ta cũng phái đến đây một toán lính gác có nhiệm vụ vừa giám sát vừa
bảo vệ ông với lý do là ngôi nhà này ở hơi cách biệt. Tuy nhiên vị y sư lại
rất hài lòng với thắng lợi đầu tiên này của mình. Từ nay, ông có thể thoải
mái đón tiếp bạn bè và bà con.
Trong sự lộn xộn của chuyến dọn nhà đến chỗ ở mới, bỗng nhiên có sự
hiện diện của những người "quần hồng áo tía"

[1]

. Cứ mỗi ngày, lúc người

này, lúc người khác, họ cứ kéo nhau đến thăm dò tin tức. Thế mà đã mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.