LÃN ÔNG - Trang 133

trước khi nhổm dậy biến mất.

Một lát sau, những thầy thuốc khác của Thái y viện với những bộ mặt
giống như các ông phỗng vừa mới được sơn phết xong, lần lượt rút ra khỏi
phòng Chè.
Thầy thuốc Châu nói:
- Tên Nguyễn Thúc này bất tài nhưng lại kiêu căng, tất cả các cộng sự
đều ghét hắn. Dù sao tôi vẫn xin nhắc lại, nếu ngài gỡ được khó khăn cho
Thế tử thì bọn người đã đưa ra bài thuốc công phạt trước đây đều sẽ bị xử
tử.
Lê Hữu Trác trả lời, nét mặt sa sầm:
- Thì, bạn ơi! Với thân tôi, chẳng phải là chiếc xà mâu và cây kích cũng
đang lơ lửng trước mặt hay sao?
Thầy thuốc Châu tươi cười nói:
- Xin thưa không, người anh cả thân mến ạ! Ngài là một lương y chân
chính. Với tình cảm huynh đệ, tôi xin được khuyên ngài ngủ đêm nay ở
đây, trong phòng này dù chưa có lệnh truyền đúng thủ tục. Tối nay tôi sẽ ở
gần ngài và sáng mai sẽ xin báo lại với ngài những gì tôi biết được.

Y hẹn, mờ sáng hôm sau, thầy thuốc Châu đến, mang lại cho vị y sư những
tin mừng đáng khích lệ. Sau lần dùng cao đầu tiên, bụng Thế tử đã thấy nhẹ
hơn, cả hai chức năng bài tiết đã trở lại bình thường, và Thế tử đã bắt đầu
dùng được thức ăn.
Vị y sư nói:
- Người anh em thân mến, xin chúng ta hãy cẩn thận, mọi sự chỉ là bắt
đầu.
Tuy nhiên, rõ là với tình cảm nồng hậu nhuốm đầy lo âu như trong những
buổi đầu, ông đi tới gian phòng của Thế tử để tiến hành lần hầu mạch đầu
tiên trong ngày.

Cuộc chiến đấu bắt đầu, chống lại bệnh tật và không phải chỉ có thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.