LÃN ÔNG - Trang 60

lương y van to lên "Xin đoái thương, mong cô kết thúc cho!" Ông cũng
không nén được tiếng thở dài khuây khoả còn chú Soạn thì run lên vì sung
sướng , cả bên trái và bên phải, nhiều người dìu cô đồng rời khỏi chiếc bục
hệt như người ta đang chuyển một chiếc bình cổ quý giá. Đến đây, buổi hầu
đồng kết thúc. Phước quá!

Rất nhanh, Soạn lao đến đứng nơi lối ra, ngáp quá to làm chảy cả nước mắt.
Chú còn phải đợi ông chủ và lão quan hộ tống lần lượt cáo lui trước khi
chạy lăng xăng quanh chân họ rồi đi về tấm phản ngủ của mình nơi quán
trọ.

Khi đến chỗ nghỉ, viên quan hộ tống nói:
- Thưa y sư tôn kính, ngày mai chúng ta lên đường sớm. Mong cụ sẵn
sàng cho. Giờ thì xin cụ nghỉ ngơi thoải mái.
Giữa đêm trường lạnh lẽo, một tiếng cười gằn đáng sợ toát ra ở đáy sâu đôi
mắt hắn.

Vậy hắn ta đi đâu giữa đêm trăng này? Đến cuộc hò hen nào đây? Với mưu
đồ đen tối nào? Tại sao lại có tâ nó trò vô bổ ngoa du của vị thần này bắt họ
phải nằm im cả ngày hôm nay ở làng Kim Khê? Những câu hỏi đó lướt qua
làm tối sầm đầu óc Soạn, chú đang co rúm trong tấm chăn chiên. Bao
quanh chú, trong đêm nay phảng phất nhiều thứ mùi lạ, mùi của hàng trăm
người hiện diện, của những toán khách bộ hành nối tiếp nhau trên đường ra
kinh đô cùng với vô số bóng ma trong đêm tối đang thì thầm về sự cảnh
giác đề phòng. Bây giờ là lúc hoặc không bao giờ có nữa để báo với ông
chủ. "Nói! Nói đi!" chính giọng bà Tuyết đang ra lệnh vào tai chú. Soạn
nhìn cụ chưa đi nằm và đang bách bộ bên kia tấm vách, dấu hiệu chứng tỏ
cụ đang suy nghĩ lung lắm. Nếu cụ đang suy nghĩ về chuyện người bệnh
nổi tiếng ở kinh đô thì lại rất khó cho chú vì sợ phải quấy rầy cụ lúc này.
Chú ta đang cô" gắng bẩy đi những viên đá tảng đè nặng lên mi mắt và cả
trong vòm lưỡi của chú.
- Thưa ông chủ - Soạn tưởng rằng chú đã nói được với cụ từ nơi sâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.