LẰN RANH SINH TỬ - Trang 119

ngại ngùng nữa. Chúng tôi đứng nhìn tấm ván lồi lên với những khe rãnh dễ
sợ.

- Ghê quá, nó lẩm bẩm.

- Phải, tôi vừa nói vừa sịt mũi vào chiếc khăn tay. Và buồn quá.

- Cả một một danh sách chờ đợi. Mọi người đều đã vào đây. Cả những

người hội họp quanh đây rồi cũng sẽ bị giải tán, hoặc như thế; để rồi kết
thúc ở nơi này đây, một trong số họ.

- Tôi nhìn con bé. Nó đang trầm ngâm ngậm một lọn tóc và nhìn tấm

ván nhà xác. Tôi quên mất là nó rất thông minh, và tôi rất thích nó.

- Em nghĩ là có ma hay không? Tôi buột miệng hỏi.

- Có lẽ có.

- Em tin những chuyện ấy à? Tôi ngạc nhiên hỏi.

- Vâng. Thật đấy. Bên ngoài trang trại ấy, Queenie nói. Phía dưới bãi

biển của chúng ta, ban đêm nghe nhiều tiếng lạ lắm.

- Thế à? Tôi cười khẩy. Những tiếng gì vậy?

- Thật đấy, tiếng người. Và những con cá voi hát, anh biết không.

- Ồ, như vậy thì rõ ràng đó không phải là ma.

- Em không biết nữa, nó nói. Cá mập gần như đã bị tuyệt chủng ở vùng

bờ biển này.

- Anh vẫn thấy cá mập quanh đây.

- Thế à? Còn sống à? Bao nhiêu con?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.