LẰN RANH SINH TỬ - Trang 157

mỗi khi bắt gặp cái nhìn giễu cợt. Tôi thấy mình như bị phơi trần, soi rọi và
khó chịu. Ban đêm, tôi nằm mơ thấy mình bị chết đuối. Khi ấy tôi lại một
lần nữa thấy cái đầu mình kẹp chặt vào trong vỉa đá ngầm, và khi thức dậy,
sờ tay vào chỗ đang đau ở chân mày và xương sọ của mình, phải mất một
lúc, tôi mới tin rằng mình chỉ bị thương thôi.

- Con đã đánh nhau phải không? - Cha tôi hỏi lúc ăn sáng.

- Không ạ - Tôi nói.

- Nhìn con kìaẻ Con phải nói cho cha biết.

- Không có gì đâu, cha.

- Mặt con như là trái táo chim mổ vậy đó - Mẹ tôi nói.

- Con làm sao mà ra thế này hả? - Cha tôi nói với vẻ ngạc nhiên hơn là

giận dữ.

- Con bị ngã trên mấy hòn đá - Tôi nói khe khẽ.

- Ngoài bờ biển hả?

- Dạ.

- Đã bao nhiêu lần cha bảo con là…

- Cha kể con nghe chuyện ông Snowy Muir đi - Tôi nói.

- Ông cụ chộp lấy cái nón và cái túi đồ nghề của ông.

- Cha chẳng bao giờ nói cho con nghe câu chuyện ấy

- Tôi nói nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.