LẰN RANH SINH TỬ - Trang 170

áo tôi vào đó. Bà mặc một chiếc áo len chui đã cũ, chiếc quần jean ống loe
và đôi vớ màu cầu vồng. Khi tôi đến gần để ôm lấy bà, tôi thấy cặp vú của
bà chùng xuống dưới lớp vải len. Con chó rón rén đi vào để nhìn chúng tôi.

- Tôi tưởng là tôi đã bảo cậu tránh xa rồi mà - Bà nói.

Tôi áp mình vào sát người bà để cho bà thấy là tôi hãy còn cứng. Bà

xoay người lại hôn tôi. Miệng bà có mùi tinh bột. Hai bàn tay bà vuốt
xuống lưng tôi rồi ôm lấy mông tôi.

- Nào - Bà nói - Bây giờ cậu đã ở đây.

Và thế là bắt đầu một cuộc chơi mới. Eva luôn luôn có vẻ giận dỗi hơn

là mừng vui mỗi khi gặp tôi. Tình dục trở nên khát khao, nôn nóng, và càng
cấp bách hơn nữa với khả năng là ông Sando có thể về bất cứ lúc nào. Ngôi
nhà không có màn che và vách ngăn cho nên không thể không cảm thấy
thiếu an toàn. Con chó của ông Sando là một nhân chứng kiên trì và chủ
yếu là thầm lặng; nó nhìn thấy tôi nôn nóng, vụng về, lén lút và lo âu. Ngày
thứ bảy này nó đi theo chúng tôi vào tận phòng ngủ, và từ nơi góc nhà nó
nhìn Eva ập xuống trên tôi. Mưa rơi lộp bộp trên mái nhà. Tôi phát run lên.

- Cậu sợ hả - Bà nói.

- Không.

- Nói dóc.

- Chỉ lạnh thôi - Tôi nói

- Thế thì được. Sợ thì mất vui đấy. Bây giờ cậu đã biết chuyện ấy rồi.

Nhưng tôi không chắc là mình đã biết được cái gì, ngoài việc là bên

trong bà ta khá mềm mại ấm áp, bà ta đủ khỏe để kẹp lấy tôi bằng các cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.