LẰN RANH SINH TỬ - Trang 50

Ai nấy đều đứng dậy và chồm người lên nóc ca-bin, nhìn về phía biển.

Tôi không biết là tất cả chúng tôi đang nhìn cái gì. Rồi sau đó tôi thấy lấp
lánh ở đằng xa là vỉa đá ngầm màu trắng.

- Khi cái vịnh này đóng lại thì nó sẽ cong ra tại đó - Slipper nói.

Cách đó một dặm có một vệt màu trắng hiện ra trên mặt biển đen. Một

lát sau, chúng tôi đã nghe được âm thanh của nó. Nó giống như tiếng sấm
nổ, ta có thể cảm nhận sườn xe rung lên.

- Nó lớn cỡ nào? - Tôi hỏi.

Mọi người cười ở.

- Này, Mũi đất ngày nay lớn cỡ nào? Tôi cố hỏi.

- Quá lớn đối với ông bạn đấy - Slipper nói.

- Có thể là tám bộ - Một người nào đó nói - Mười bộ bây giờ đấy.

- Vậy nó là cái gì? - Tôi khăng khăng hỏi - Ngoài kia ấy. Lớn cỡ nào?

Slipper nhún vai: - Không thể nói được. Hai mươi chăng?

- To hơn chứ - Một người nhỏ con, rắn chắc nói.

- Có ai lướt sóng ở đấy không?

- Chẳng ai nói gì.

- Thôi bỏ đi. Sau cùng Slipper nói - Ngoài ấy ghê gớm lắm.

Mặt biển giờ đây đen sì và bầu trời còn đen hơn nữa. Hơi nước giăng toả

bên trên các vách đá. Thình lình đổ mưa lớn. Chúng tôi quay ngược trở về
Mũi đất trong cơn mưa như trút nước. Tôi nhìn Loonie và thấy dù mưa có
lớn bao nhiêu cũng chẳng ngăn cản được nó. Nó toét miệng cười. Nó vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.