LẰN RANH SINH TỬ - Trang 76

Trên đường về nhà sau một ngày đầu tiên ở Barney, mỏi mệt và thích

thú, chúng tôi hồi tưởng lại từng đợt sóng buổi sáng hôm ấy, và thấy càng
thêm tin tưởng. Chúng tôi cùng đồng ý là Loonie đã đón ngọn sóng ngày
hôm ấy. Nó to như một toa tàu. Tôi đang chèo trở ra, ngang qua eo biển thì
thấy Loonie đã đứng xuống đất. Ngọn sóng dựng đứng lên, chồm tới phía
trước và nuốt chửng lấy nó. Tôi nghe tiếng nó la lên không biết vì vui mừng
hay kinh hãi rồi sau đó chỉ thấp thoáng nhìn thấy nó trong khi nó tìm đường
đi qua bên dưới lằn gấp cong vòng của khối nước. Trông nó lờ mờ như một
bóng ma. Cuối cùng khi nó nhô lên và đi ngang qua chỗ tôi, nó nhìn trở lại
con mắt kỳ dị mở to của đợt sóng và chỉ một ngón tay vào đấy.

- Chà, phải chi tao có chiếc máy chụp hình - Nó nói khi chúng tôi ì ạch

chạy xe trở về ngang qua khu rừng - Đẹp quáề Phải có một tấm hình.

- Ô - Ông Sando nói - cần gì chụp hình.

- Nhưng chỉ để chứng minh cho mọi người thấy một chuyện như thế.

- Cậu không cần phải chứng minh. Cậu đã ở đó mà.

- Phải, ít ra đã có hai người nhìn thấy đấy.

- Tôi công nhận - Tôi nói.

- Nhưng không phải chuyện của chúng tôi - Ông Sando nói - Mà là

chuyện của cậu, cậu và biển cả, cậu và hành tinh.

- Khỉ khô gì, ông ơi - Loonie lầu bầu.

- Không đúng hay sao? - Ông Sando nói với vẻ khoan dung.

- Đúng với ông ấy. Ông đã có vô số hình chụp để chứng minh những gì

ông làm, ở bãi biển Honolua ấy. Ngón độc cả.

- Toàn những thứ vặt vãnh - Ông Sando nói - Giấy dán tường thôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.