LẰN RANH SINH TỬ - Trang 77

- Ông nói nghe dễ dàng nhỉ.

Ông Sando lặng thinh một lát: - Rồi các cậu sẽ biết, cuối cùng ông nói.

Loonie vỗ vỗ vào ngực nó trong ca bin chiếc xe.

- Biết ư, ông bạn? Tôi đã biết rồi!

Tôi bật cười nhưng ông Sando vẫn điềm nhiên.

- Con trai ơi - ông nói - Rốt cuộc rồi chỉ có cậu và con sóng ấy thôi. Cậu

quá bận tâm để lo cho được sống mà chẳng cần để tâm đến ai đang nhìn
mình.

- Ông bạn ơi - Loonie nói, cố tỏ ra vẻ can đảm - Tôi không biết ông

đang nói thứ tiếng gì vậy.

- Rồi cậu sẽ ra ngoài kia, và suy nghĩ: Tôi sắp chết đây à? Tôi có đáng

chết hay không? Tôi có biết là mình sắp làm gì hay không? Tôi có vững
vàng không? Hay tôi chỉ.ề. tầm thường thôi?

Tôi nín thở nhìn qua vùng ánh sáng lác đác trong các chòm cây.

- Đó là thứ mà rốt cuộc các cậu sẽ phải đương đầu khi đã từng trải - Ông

Sando nói.

- Thấy như thế nào? - Tôi nói khe khẽ.

- Thấy cái gì chứ?

- Khi nào thì chuyện ấy thành nghiêm trọng.

- Các cậu sẽ thấy.

- Tôi muôn nói là giông như là hai mươi bộ ấy - Loonie lúc này ôn tồn

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.