LẰN RANH SINH TỬ - Trang 88

Chúng tôi chạy rà rà theo sau Loonie, cửa xe vẫn còn hạ xuống. Không

khí lạnh buốt và chẳng thấy một người dân Sawyer nào ra đường cả.

- Này, Loonie, ông Sando nói trong khi chúng tôi chạy xe chầm chậm

theo bên cạnh nó. Cậu không muốn đi ra ngồi xem bạn mình tập hay sao?

- Xem cái gì? Loonie nói. Để làm hỏng mất giờ phút bí mật độc đáo của

ông à?

- Đừng có ba gai nữa. Lên xe đi, ra xem và học hỏi.

- Thôi đừng có lo. Tôi thích thế mà.

- Nhưng ít ra cậu cũng có thể bày tỏ sự ủng hộ đối với bạn mình chứ.

- Cái gì? Nó nhát như cáy ấy mà.

- Thôi nào, đừng có làm chuyện kỳ cục nữa.

- Đếch cần, ông xếp.

Ông Sando cất tiếng cười cay đắng, thất vọng, nhưng Loonie vẫn cứ lội

đi. Tôi nghĩ là ông Sando sẽ kiên trì thêm chút nữa để dỗ dành nó, nhưng
ông đã quay cánh cửa xe lên và phóng đi. Lúc đầu tôi thấy bực tức, nhưng
sau vài giây, sự sỉ nhục đã lắng xuống. Loonie đã có lý. Nó biết tôi không
đủ trình độ làm như thế. Thế nhưng tôi không thể tin được là nó lại nói ra
điều ấy trước mặt ông Sando. Tôi ngoái cổ ra sau liếc nhìn mái tóc màu
trắng

của nó, nhưng nó đã đi lẩn vào trong bóng tối. Có ba tấm ván chất trên

thùng sau chiếc xe. Đó là những tấm ván Brewer, to lớn và đẹp mắt. Có vẻ
như ông Sando đã mang theo một tấm để dành cho Loonie.

- Tôi nhát gan lắm, tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.