LẰN RANH SINH TỬ - Trang 99

Bà chống tay lên hông, nhìn nó một lát, rồi khập khiễng đi vào nhà, đến

lúc ấy, Loonie mới leo lên các bậc cấp để đứng dựa vào lan can của hàng
hiên. Mái tóc bạc phếch vì nắng của nó dính sát vào đầu và cái băng đeo
bằng vải của nó ướt dầm.

Bà Eva trở ra với một chiếc khăn lau. Nó liền cầm lấy mà không một lời

cám ơn.

- Tốt nhỉ? - Nó nói.

Bà Eva khịt mũi và đi vào trong. Bà đóng hai cánh cửa bản lề hơi mạnh.

Ông Sando nhìn Loonie một lát rồi nằm trở lại trên võng đu đưa. Loonie
nhìn tôi. Tôi quay đi nơi khác.

- Trong thời gian này thì lướt sóng ở chỗ của tôi - Ông Sando nói - Tôi

canh chừng con sóng, chờ dịp, và giữ cái bí mật nhỏ của mình. Các cậu
cũng thấy là buồn cười, nhưng chia sẻ như vậy là tử tế rồi. Ngạc nhiên thật,
nhưng mà hay. Điều tốt đẹp nhất khi có một bí quyết là chia sẻ cho một
người nào đó. Phải không, Pikelet?

Tôi nhún vai, không khỏi bật cười.

- Sóng lớn cỡ nào? - Loonie hỏi.

Ông Sando thở dài: - Khá lớn để thành lý thú, khá lớn để xé toạc quần

của một chàng trai mơ mộng.

- Hai mươi bộ - Tôi nói.

- Có lẽ là mười lăm. Cậu cưỡi con sóng mười lăm bộ đó, Pikelet.

- Hay nhỉ, nó cưỡi sóng được rồi nhỉ - Loonie nói lầm bầm.

- Phải, nó cưỡi được hai ngọn. Nó làm tốt lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.