LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1903

“Lại làm thiếu gia tỉnh giấc rồi.”

Trên thuyền, mỗi buổi sáng bất luận nàng nhẹ chân nhẹ tay đến thế nào

thì cũng đều đánh thức thiếu gia. Hơn nữa thiếu gia rất cẩn thận, hoặc là
nhắm mắt, hoặc là xoay nghiêng người, đợi nàng chỉnh đốn lại y phục sau
đó đứng dậy dọn dẹp chăn chiếu rồi mới duỗi dài lưng làm ra bộ vừa tỉnh
giấc do mê ngủ. Như vậy thì nàng không cần phải trốn ở trong chăn để mặc
lại áo váy.

Chắc cũng tương đối rồi, Trương Nguyên nghe thấy tiếng chìa khóa va

leng keng, xâu chìa khóa đó trừ lúc ngủ đêm, bình thường khi nào Mục
Chân Chân cũng đeo vào túi nhỏ ở thắt lưng, giống như một bà quản gia
vậy.

Trương Nguyên duỗi dài chân tay, nằm thẳng lưng rồi mở to mắt. Đầu

tiên hắn nhìn thấy chiếc váy bằng vải xanh bao quanh cặp mông tròn căng
chắc nịch, hai chân lót dưới mông, bàn chân áp sát mặt sàn, ngón chân hơi
gập lên, khi cặp mông tròn trịa cũng nhâng lên theo, có thể nhìn thấy cả
đường vân trong lòng bàn chân và nếp gấp dày ở mũi bàn chân.

Thiếu nữ nghe thấy tiếng thiếu gia duỗi người, quay đầu lại, cười nói:

- Thiếu gia tỉnh rồi à?

Nàng vừa nói vừa gấp vuông vắn tấm thảm mỏng trong tay.

Tư thế ngồi xổm rồi quay người lại phía sau của Mục Chân Chân quả

thực rất gợi cảm, eo lưng xoay uốn cong, ống tay áo cũng nghiêng theo,
trông như một bức điêu khắc tuyệt đẹp và tràn đầy sinh lực.

Trương Nguyên để hai tay sau gáy, cười nói:

- Ta muốn học vẽ để vẽ Chân Chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.