LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1904

Kỳ thực hắn rất muốn thò tay ra vỗ vào cặp mông kia, có thể tưởng

tượng ra được sướng tay đến mức độ nào.

Mục Chân Chân thấy ánh mắt của thiếu gia dừng lại ở phía sau lưng

mình, không khỏi ngượng ngùng. Nàng vội xoay người lại, nói:

- Thiếu phu nhân Đạm Nhiên biết vẽ đó, sao thiếu gia không học vẽ từ

thiếu phu nhân?

Trương Nguyên nói:

- Bận quá, sau này sẽ kêu Đạm Nhiên tiểu thư vẽ cho ngươi một bức.

Mục Chân Chân trong lòng vui mừng, nhớ ra hôm qua Vương Vi vẽ hoa

sen, liền nói:

- Thiếu gia, Vương Vi Cô cũng vẽ đẹp lắm, hôm qua đã vẽ một cành sen

tịnh đế, nô tỳ tuy không biết thưởng thức nhưng cũng cảm thấy rất đẹp.

Trương Nguyên “ồ” lên một tiếng, ngồi dậy nói:

- Vương Vi Cô là đệ tử của Trần Mi Công, tất nhiên là giỏi thi họa rồi.

Cô ta vẽ sen tịnh đế để làm gì?

Trong bụng hắn lại nghĩ:

“Tương tư rồi ư?”

Mục Chân Chân nói:

- Tiểu đồng của Vương Vi Cô ngắt được bông sen tịnh đế ở bên bờ hồ,

hoa hãy còn chưa nở. Vương Vi Cô liền vẽ lại bông sen đó, vẽ nhanh lắm.

Vừa nói nàng vừa đi giày vải, rồi lại nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.