LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2003

- Sao có thể lật lọng như thế?

Trương Ngạc nói:

- Đừng nói nữa, mau mau gọi Huy thương đó tới, bằng không ta sẽ đưa

Hầu Tuệ Khanh đi ngay bây giờ. Cho dù là mời nàng ấy đến Sơn Âm lưu
lại mấy tháng, bà làm khó dễ ta được sao?

Tú bà vội nói:

- Tú tài Sơn Âm các người ức hiếp trên đầu người Tô Châu như ta à?

Trương Ngạc nói:

- Bà có thể ra ngoài hét như thế, đi báo quan cũng được.

Tú bà hết cách, đành sai người ra ngoài ụ hoa đào ở Xương Môn tìm

Chúc Triều Phụng. Mục Chân Chân theo lệnh Trương Nguyên nói thầm vài
câu với Hầu Tuệ Khanh, mắt nàng tức thì sáng lên. Nàng cắn môi, thi lễ với
đám người Trương Nguyên rồi lui đi.

Ba người thong thả nhắm rượu. Khoảng một canh giờ sau thì ngoài cửa

có tiếng bước chân, khoảng bảy, tám tên hầu xông vào đứng ở hành lang,
theo sau là chiếc kiệu mây tiến vào. Một phú ông hơi béo, râu tóc hoa râm
xuống kiệu, kêu lên:

- Vương Lục Ma!

Tú bà đó ra đón, xì xào to nhỏ một hồi. Phú ông này là Chúc Triều

Phụng, sau khi đưa mắt quan sát đám người Trương Nguyên thì cười lạnh
một tiếng, lão nói:

- Chập tối Chúc mỗ còn phải gặp Trần phủ tôn, không rảnh ở đây dây

dưa, hiện giờ sẽ đưa Tuệ Nương đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.