LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2328

Rồi dựa vào giường. Trương Nguyên dùng một tay túm lấy nàng về phái

mình, ấn nàng xuống giường, cách lớp y phục xoa bóp hai đỉnh vú, khẽ
cười nói:

-Xem nàng trốn đi đâu.

Mục Chân Chân bị thiếu gia đánh thức khỏi giấc mộng, cơ thể vẫn còn

rất mềm mại, bị thiếu gia áp sát như thế, lại còn nắm lấy hai nơi yếu vị, cả
người không còn chút sức lực nào, hông dưới bị vật cương cứng của thiếu
gia chạm vào, Mục Chân Chân hô hấp trở nên dồn dập, có chút khó thở,
nói:

-Thiếu gia, trời sáng rồi.

Chương 283: Mưa thu tiếng xuân -Vẫn chưa sáng mà.

-Đã hơi sáng rồi, thiếu gia.

-Cũng không phải ở trong Quốc Tử Giám, sợ gì chứ, ai bảo tối qua nàng

đến chậm, hại ta phải đợi.

Mục Chân Chân đỏ mặt không nói nên lời, nhìn thấy mặt của thiếu gia

áp sát, hai mắt dưới ánh ban mai sáng như sao, hơi thở ấm nóng phả vào
mặt nàng, Mục Chân Chân xấu hổ nhắm chặt mắt lại nhưng đầu lại hơi
nghiêng sang một bên, môi áp chặt môi, âm dương giằng co di chuyển một
cách hăng say, thật lâu sau mới tách ra, vừa thở gấp vừa nói:

-Thiếu gia hôm nay người còn phải đến chỗ Tiêu lão gia nữa.

Trương Nguyên đưa tay tháo bỏ móc áo vướng víu bên dưới nách Mục

Chân Chân, nói:

-Không được nói nhiều, đi trễ một chút thì có làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.