LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 31

thay phiên nhau đọc toàn bộ tứ thư ngũ kinh. Cũng không phải hắn và
Trương Thái là người ham học mà vì vị thiếu gia phải nghe bọn nó học bài.
Mắt của thiếu gia có bệnh, danh y Thiệu Hưng là Lỗ Vân Cốc nói rằng đôi
mắt của thiếu gia cần phải được nghỉ ngơi, ở trong phòng tối không có ánh
sáng ít nhất một trăm ngày thì mới có thể từ từ hồi phục. Vì vậy mà vị thiếu
gia cảm thấy buồn chán mới bắt hắn và Trương Thái học bài cho mình
nghe...

- Tiểu Vũ! Hoa nhài ở phía Đông có phải đã nở hoa rồi không? - Vị

thiếu gia đang vịn vai nó bước đi chậm rãi đột nhiên mở miệng.

Vũ Lăng quay đầu lại thì thấy quả nhiên ở phía Đông của hậu viên có

mấy khóm hoa nhài đã nở. Những đóa hoa trắng muốt nổi bật lên giữa
những cái lá màu xanh.

- Thiếu gia! Sau ngươi biết hoa nhài đã nở? Dường như hôm qua vẫn

còn chưa có gì.

- Nghe tiếng ong mật kêu và ngửi thấy mùi thơm của hoa nhài.

Đứa hầu Vũ Lăng nghiêng đầu liếc mắt nhìn vị thiếu gia. Miếng vải bịt

mắt của thiếu gia vẫn còn nguyên khiến cho Vũ Lăng thầm nghĩ:

- Lỗ tai của thiếu gia bây giờ thính thật, chỉ một tiếng động nhỏ cũng đủ

để thiếu gia nghe được. Có điều chuyện này không hay lắm. Mọi người đều
nói người mù thì tai thính. Không biết mắt của thiếu gia có thể lành lặn
được không?

Vũ Lăng hơi lo lắng. Nếu mắt thiếu gia mà mù hẳn thì rất khó hầu hạ.

Cứ mỗi ngày thiếu gia bắt hắn và Trương Thái đọc sách trong thư phòng
thật sự là khó chịu. Lúc trước, khi mắt của thiếu gia còn tốt thì không hề
thích đọc sách. Bây giờ mắt có bệnh lại quay sang nghe sách chẳng phải là
bắt ép người khác hay sao. Nếu như mắt đã không còn thì đọc sách nhiều
để làm gì, chẳng lẽ lại định đi thi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.